Siêu Cấp Binh Vương

Chương 273 : Tống Nhiên Nhu Tình

Ngày đăng: 10:58 30/04/20


Diệp Khiêm tự nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời nói của A Bố Tư, đó là để cho Nanh Sói lấy căn cứ của đoàn hải tặc Biển Xanh làm căn cứ của Nanh Sói ở trên biển. Bất quá, để tránh cho cho A Bố Tư sinh ra hiểu lầm đối với Nanh Sói, Diệp Khiêm vẫn như cũ vẻ mặt mê hoặc nói: "Đoàn hải tặc Biển Xanh? Ta không hiểu, kính xin A Bố Tư đoàn trưởng nói rõ một chút."



Diệp Khiêm cố ý giả bộ hồ đồ, A Bố Tư trong nội tâm cũng tinh tường, bất quá nếu là hợp tác hai bên cùng có lợi, A Bố Tư tự nhiên cũng sẽ không đùn đẩy trách nhiệm. "Đoàn hải tặc Biển Xanh ở trên biển Thái Bình Dương khẳng định cũng có căn cứ của mình, Nanh Sói lấy căn cứ địa kia với tư cách là phân bộ căn cứ Nanh Sói không phài là được rồi sao?" A Bố Tư nói.



"Thế nhưng mà, ta căn bản không biết căn cứ của bọn hắn ở nơi nào ah." Diệp Khiêm nói.



"Ha ha, chuyện này chỉ là vấn đề nhỏ. Trên quân hạm của bọn hắn khẳng định có bản đồ hàng hải, nhất định có đánh dấu căn cứ của bọn hắn, đợi tí nữa chúng ta đi xem một chút là được rồi." A Bố Tư nói.



Diệp Khiêm khẽ cười một chút, trên mặt hiện ra thần sắc cảm ơn, nói: "Vậy lại gây phiền toái cho A Bố Tư đoàn trưởng nữa rồi."



"Đừng nói những lời khách khí này nữa. Chúng ta là bằng hữu nha." A Bố Tư nói.



"Đúng, đúng, bằng hữu, chúng ta là bằng hữu." Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói.



Đêm đó, A Bố Tư muốn lôi kéo Diệp Khiêm cùng hắn ngủ chung một chỗ, chuyện này làm cho Diệp Khiêm bị hù không nhẹ, hắn nghĩ A Bố Tư sống ở trên biển quá lâu rồi, nên có phải phương diện nào đó có vấn đề hay không. Sau khi chứng kiến biểu lộ của Diệp Khiêm, A Bố Tư hiển nhiên cũng đoán được ý nghĩ trong lòng Diệp Khiêm, ha ha nở nụ cười, nói mình là đàn ông đích thật, một người có thể độc chiến tam nữ. Chuyện này Diệp Khiêm không có thấy tận mắt, tự nhiên cũng không dám gật bừa, cũng không có ý tứ hoài nghi, chỉ là ha ha nở nụ cười một chút cho qua chuyện mà thôi.



Bất quá chuyện này cũng để cho Diệp Khiêm thấy được người phương Tây rất hào sảng, những hải tặc này cũng thực sự không phải là người đáng sợ như trong truyền thuyết, bọn hắn cũng có một mặt đáng yêu. Đêm đó Diệp Khiêm vẫn cùng A Bố Tư ngủ ở trong một khoang thuyền, nhưng không có cùng giường, hai người ngồi nói chuyện cho tới đêm hôm khuya khoắt mới riêng phần mình thiếp đi.



Sáng sớm hôm sau, Diệp Khiêm mang theo hai chiếc tàu hàng bắt đầu trở về địa điểm xuất phát. A Bố Tư vốn còn muốn Diệp Khiêm ở lại chơi vài ngày, bất quá Diệp Khiêm nhớ tới mình đã ly khai lâu như vậy, Tống Nhiên khẳng định sẽ rất lo lắng cho mình, hơn nữa thế cục thành phố Thượng Hải mỗi ngày đều biến hóa nên Diệp Khiêm muốn sớm trở lại Thượng Hải để dễ kiểm soát mọi chuyện.
"Híz-khà-zzz..." Diệp Khiêm hít sâu một hơi, nói: "Nhiên tỷ, tỷ sẽ không thật sự muốn làm như vậy a? Đệ... đệ có chút khẩn trương ah. Nói sau, chúng ta đem chuyện này giống như giao dịch, có phải có chút không tốt hay không."



"Như thế nào? Đệ muốn nói không giữ lời sao?" Tống Nhiên nói.



Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, nói: "Không phải vậy, đệ chỉ muốn chúng ta bồi dưỡng tình cảm? Nếu không, đến lúc đó đệ không có phản ứng, tỷ cũng đừng mắng có đệ ah."



Tống Nhiên trợn nhìn Diệp Khiêm, nói: "Thực không phải là nam nhân." Dừng một chút, lại nói tiếp: "Đệ đừng hiểu sai ý tỷ, tỷ chỉ muốn đệ đêm nay về nhà sớm chút, chúng ta đã lâu không có cùng nhau ăn cơm. Tỷ rất nhớ mấy món ăn Ca-ri-bê mà đệ hay làm."



Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Không có vấn đề, đêm nay đệ tự mình xuống bếp."



Lúc này, điện thoại của Diệp Khiêm bỗng nhiên vang lên. Diệp Khiêm áy náy nở nụ cười một chút, lấy điện thoại cầm tay ra, vừa mới bắt máy, đối diện liền truyền đến tiếng khóc thương tâm và sợ hãi, Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút."Thúc thúc, thúc thúc, con là Tiểu Vũ!" Đối diện truyền đến âm thanh thơ ngây của Tiểu Vũ.



"Tiểu Vũ, làm sao vậy? Có chuyện gì xãy ra hả? Có phải có ai khi dễ con không?" Diệp Khiêm quan tâm hỏi. Đối với tiểu hài tử này, Diệp Khiêm tràn đầy yêu thương, chuyện này cùng Kỷ Mộng Tình hoàn toàn không có nửa điểm quan hệ, chỉ đơn thuần cảm thấy Tiểu Vũ rất đáng yêu.



"Thúc thúc, mẹ của con... Mẹ của con chảy thiệt nhiều máu, con rất sợ hãi. Ô ô!" Tiểu Vũ vừa khóc vừa nói.



Diệp Khiêm nhướng mày, thoáng cái đứng lên, nói: "Con đừng khóc, thúc thúc lập tức tới đó, con hãy chờ thúc." Nói xong, Diệp Khiêm liền cúp điện thoại. Ban đầu Diệp Khiêm đối với Kỷ Mộng Tình còn có chút đồng tình, thế nhưng mà về sau Kỷ Mộng Tình sau khi nói ưa thích Diệp Khiêm, mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã yêu người khác thì Diệp Khiêm đã không còn một tí đồng tình nào với nàng nữa. Cũng không phải nói Diệp Khiêm ghen, mà là cảm thấy nàng đối với tình cảm có chút quá tùy ý.