Siêu Cấp Binh Vương
Chương 274 : Trúc Diệp Thanh Tương Lai
Ngày đăng: 10:58 30/04/20
Lúc Diệp Khiêm đi tới nhà Kỷ Mộng Tình, chỉ thấy Kỷ Mộng Tình toàn thân trần trụi nằm trong bồn tắm, trên cổ tay có một vết thương rất sâu, máu tươi đã cứng lại, nước trong bồn tắm đã bị máu tươi nhuộm thành màu huyết hồng. Diệp Khiêm có chút thở dài, bước đến bên cạnh nàng thăm dò mạch đập, dĩ nhiên đã không còn mạch đập.
Toàn thân Tiểu Vũ run rẩy, nước mắt ràn rụa, hài tử đáng thương chưa từng thấy tình cảnh như vậy, chỉ sợ về sau đối với tâm lý của nàng sẽ tạo thành tổn thương rất lớn. Diệp Khiêm chậm rãi ôm lấy Tiểu Vũ, móc ra điện thoại gọi cho nhà tang lễ.
"Thúc thúc, mụ mụ làm sao vậy? Mụ mụ không cần Tiểu Vũ nữa sao?" Âm thanh ngây thơ của Tiểu Vũ tràn đầy khủng hoảng, bi thương do mất đi thân nhân.
Diệp Khiêm không biết làm thế nào để an ủi nữ hài tử đáng thương này, đành đem nàng bế lên, nói: "Mụ mụ đi đến thế giới khác rồi, chỗ đó không có thống khổ không có bi thương, chỉ có hạnh phúc cùng an tường."
Tiểu Vũ không hiểu, chớp đôi mắt to nhìn Diệp Khiêm, đang tưởng tượng xem đó thế giới gì. Hiển nhiên, nàng còn nhỏ nên không biết, người đã chết là mất hết tất cả, không có đi đến thế giới nào khác.
Đi đến bên trong phòng ngủ, trên bàn trang điểm có một phong thơ, là một phong di thư. Diệp Khiêm liền đối với Kỷ Mộng Tình liền không còn môt tia đồng tình nào, bất kể như thế nào, với tư cách mẫu thân của Tiểu Vũ, nàng lựa chọn kết cục như vậy, thì Tiểu Vũ làm sao chịu nổi. Đem hài tử nhỏ tuổi lẻ loi trơ trọi vứt bỏ trên thế giới này, đây là một loại tra tấn tàn ác.
Nội dung di thư đại khái là, Kỷ Mộng Tình bị người nam nhân kia lừa gạt tài lừa gạt sắc, tất cả gia sản của nàng toàn bộ đã rơi vào túi của người nam nhân kia, nàng thực xin lỗi Tiểu Vũ, nàng không còn mặt mũi tại sống tiếp trên thế giới này. Trong ánh mắt Diệp Khiêm bắn ra một đạo sát ý nồng đậm, Kỷ Mộng Tình kết cục chỉ có thể coi là tự làm tự chịu, nhưng người nam nhân kia tuyệt đối không thể tha thứ, những thứ của Kỷ Mộng Tình đều thuộc về Tiểu Vũ, bất luận kẻ nào cũng không thể đoạt đi.
Không bao lâu, xe của nhà tang lễ liền tới, đem thi thể của Kỷ Mộng Tình lên xe. Diệp Khiêm nhìn thoáng qua Tiểu Vũ, nói: "Tiểu Vũ, về sau con ở cùng với thúc thúc có được không?"
Tiểu Vũ nhìn Diệp Khiêm một chút, hỏi: "Còn mụ mụ thì sao? Mụ mụ cũng ờ cùng với thúc thúc sao?"
"Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, nếu như làm mụ mụ của Tiểu Vũ, Tiểu Vũ sẽ rất thích." Tiểu Vũ nói.
Tống Nhiên trên mặt tràn đầy bộ dáng tươi cười, sờ lên đầu Tiểu Vũ, nói ra: "Tiểu Vũ cũng rất xinh đẹp ah." Nữ nhân ai cũng thích người khác nói chính mình xinh đẹp, cho dù là một đứa bé nói, cũng làm cho nàng rất vui vẻ.
Diệp Khiêm rất nhanh làm xong đồ ăn, đây là món ăn vùng biển Ca-ri-bê chính tông. Ba người giống như người một nhà, hạnh phúc ăn bữa tối.
Diệp Khiêm còn chưa từng chăm sóc tiểu hài tử, bất quá Tiểu Vũ ngược lại rất nghe lời, sau khi ăn xong, Tống Nhiên mang theo Tiểu Vũ đi tắm rửa, sau khi tắm rửa xong, tiểu nha đầu cũng rất tự giác đi ngủ. Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên ngồi xuống trong phòng khách, Diệp Khiêm đem chuyện của Tiểu Vũ nói đơn giản một lần, Tống Nhiên sau khi nghe xong, thở dài, cảm thấy nha đầu Tiểu Vũ này thật sự là quá đáng thương.
Sáng sớm hôm sau, Triệu Nam Hào bị người phát hiện chết tại nhà của mình, tất cả tài sản mà hắn lấy từ Kỷ Mộng Tình toàn bộ đều để lại cho Tiểu Vũ. Tiểu Vũ không đủ 18 tuổi, tạm thời do Diệp Khiêm phụ trách quản lý. Triệu Nam Hào chết giống như Kỷ Mộng Tình, đều là nằm trong bồn tắm, cổ tay có vết thương rất sâu, mất máu quá nhiều mà chết. Bất quá cảnh sát thông qua hiện trường điều tra, biết được không phải tự sát, mà là bị giết, nhưng đối với hung thủ là ai, căn bản không có đầu mối.
Xử lý xong tang sự của Kỷ Mộng Tình, Diệp Khiêm mang theo Tiểu Vũ trở về nhà lão tía. Hắn còn có chuyện phải xử lý, Tống Nhiên cũng phải quản lý tập đoàn Hạo Thiên nên không thể chiếu cố Tiểu Vũ, vừa vặn lão tía cũng một mực hy vọng có thể ôm cháu trai, Tiểu Vũ liền tạm thời giao cho lão tía chiếu cố. Lúc lão nhân gia trông thấy tiểu nha đầu thì phi thường vui vẻ, tiểu nha đầu miệng cũng rất ngọt, mở miệng một tiếng gia gia làm cho lão tía vui vẻ không thôi. Diệp Khiêm đem thân thế của Tiểu Vũ nói cho lão tía, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của lão tía hiện lên đầy vẻ thương tiếc, thở dài thật sau. Diệp Khiêm tin tưởng, lão tía sẽ đem Tiểu Vũ coi như cháu gái ruột của lão, giống như là trước kia đã coi hắn là con ruột của lão.
Sau khi cùng Tiểu Vũ thương lượng, Diệp Khiêm quyết định gọi nàng là Diệp Lâm. Chỉ là, ai cũng thật không ngờ, vài chục năm về sau, nữ hài tử gọi là Diệp Lâm này, đã trở thành Trúc Diệp Thanh nổi danh của thành phố Thượng Hải, hắc bạch hai nhà đều đối với nàng kính sợ ba phần. Chuyện này nói sau, tạm thời không đề cập tới. (tình hình cụ thể và tỉ mỉ mời xem Siêu Cấp Binh Vương 2!)
Xử lý xong những chuyện này, Diệp Khiêm cũng đem tinh thần toàn bộ vùi đầu vào việc đối phó tập đoàn Phi Tường. Công tác phá bỏ và di dời của tập đoàn Phi Tường, gặp rất nhiều lực cản, bởi vì chi phí phá bỏ và dời đi nơi khác quá thấp, những hộ gia đình ở trong thành cũ đều không muốn rời đi, làm công tác phá bỏ và dời đi nơi khác trong lúc nhất thời lâm vào cục diện bế tắc.