Siêu Cấp Binh Vương

Chương 288 : Thận phận của hồ hội

Ngày đăng: 10:58 30/04/20


Thế lực của ội sở Kim Sắc Huy Hoàng tại thành phố Thượng Hải so với Thanh bang, Hồng Môn, tập đoàn Phi Tường đều lớn hơn, đây không phải bởi vì nó có hệ thống tổ chức cùng cơ cấu nhân viên khổng lồ, mà là lão bản của nó có bối cảnh lợi hại, cho dù là Thanh bang, Hồng Môn hay là tập đoàn Phi Tường cũng phải cố kỵ nó ba phần.



Lúc đến cửa ra vào của hội sở Kim Sắc Huy Hoàng, xe của Diệp Khiêm vừa ngừng lại, đã có đứa bé giữ cửa tới thay Diệp Khiêm mở cửa xe. Diệp Khiêm tiện tay ném cho hắn một tờ tiền 100 NDT, cất bước hướng trong hội sở đi đến. "Diệp tiên sinh, đại tiểu thư của chúng ta đang ở trong văn phòng chờ ngươi!" Thượng Quan Phi Vân đang đứng chờ tại cửa ra vào trông thấy Diệp Khiêm đi tới, cung kính nói.



Diệp Khiêm có chút sửng sốt, nói: "Đại tiểu thư của các ngươi là ai? Ta hình như không biết nàng ah."



Thượng Quan Phi Vân có chút cười cười, nói: "Lão bản của chúng ta tên gọi là Hồ Hội, nàng để cho ta ở đây chờ Diệp tiên sinh. Diệp tiên sinh, mời đi theo ta!"



Diệp Khiêm không khỏi lắp bắp kinh hãi, đã sớm nghe nói Hồ Hội kinh doanh một hội sở, lại không nghĩ rằng, dĩ nhiên lại là hội sở Kim Sắc Huy Hoàng. Hồ Hội lại là Ông Trum giấu mặt mà người thành phố Thượng Hải thường hay bàn tán, nha đầu kia thật là để cho Diệp Khiêm giật mình.



Có chút sững sờ đi theo Thượng Quan Phi Vân tới cửa phòng làm việc của Hồ Hội, Thượng Quan Phi Vân gõ cửa, bên trong truyền đến âm thanh ngọt ngào của Hồ Hội, "Mời vào!"



Thượng Quan Phi Vân đẩy cửa ra, nói: "Đại tiểu thư, Diệp tiên sinh đến rồi!"



Trông thấy thân ảnh của Diệp Khiêm, Hồ Hội có chút nở nụ cười, nhìn Thượng Quan Phi Vân nói: "Nơi đây không có chuyện của ngươi, ngươi đi ra ngoài đi." Nói xong, dí dỏm mở trừng hai mắt nhìn Diệp Khiêm, nói: "Còn không đi vào?"



Trong văn phòng, ngoại trừ Hồ Hội, còn có một gã nam tử trẻ tuổi ngồi ở đối diện nàng, lúc này cũng xoay đầu lại nhìn Diệp Khiêm. Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, người nam nhân này trên người có một loại khí chất rất đặc biệt, cụ thể là gì Diệp Khiêm cũng không nói lên được. Nam tử có bộ dáng rất tuấn dật, niên kỷ cũng ước chừng 20 mà thôi.



Diệp Khiêm cười cười, cất bước đi vào, nói: "Ngươi đang có khách à? Ta đây không có gây trở ngại gì chứ." Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng rất rõ ràng cũng không có ý tứ ly khai. Có lẽ, nam nhân cũng có được sự mẫn cảm giống như nữ nhân, đặc biệt là lúc đối mặt tình địch, từ giây phút đầu tiên nhìn thấy nam tử này, Diệp Khiêm đã biết rõ người này thích Hồ Hội, là tình địch của hắn.




Bất quá nha đầu kia không nói, Diệp Khiêm cũng không có cách nào buộc nàng nói ra. Dừng một chút, Diệp Khiêm hỏi tiếp: "Hồ Hội, sư huynh của ngươi rốt cuộc là có địa vị gì? Thân thủ của hắn giống như rất tốt a."



"Không phải giống như rất tốt, mà thật sự rất tốt. Ngươi ở trên tay hắn, chỉ sợ ngay một chiêu đều không đỡ được." Hồ Hội nói.



Diệp Khiêm cảm thấy bị đả kích, hắn có kém cỏi đến như vậy sao? Bĩu môi, Diệp Khiêm nói: "Ngươi đây là đang đả kích ta sao. Vậy còn ngươi? Công phu của ngươi so với ta thì như thế nào?"



Hồ Hội cao thấp ngắm Diệp Khiêm, nói: "Ngươi? Không thể so sánh với ta."



"Móa, ngươi có ý tứ gì ah. Vậy chẳng phải công phu của ngươi so với sư huynh của ngươi còn lợi hại hơn hả?" May mắn tâm lý của hắn rất mạnh, nếu không cứ bị đả kích hoài như vậy, hắn làm sao còn thế nào làm người ah.



"Sự thật là như thế." Hồ Hội nói.



"Con mẹ nó, không nói nữa, càng nói ta càng phiền muộn." Diệp Khiêm có chút buồn bực nói.



Hồ Hội có chút nở nụ cười, nói: "Ăn cơm chưa? Chúng ta đi ăn cơm đi!"



Diệp Khiêm cười hắc hắc, hấp tấp tiến đến trước mặt Hồ Hội, nói: "Đi thôi, ăn cơm, ăn cơm." Hồ Hội trợn nhìn Diệp Khiêm, đúng là nam nhân vô liêm sỉ, bất quá cũng thật đáng yêu.