Siêu Cấp Binh Vương

Chương 294 : Nanh Sói Nội Loạn

Ngày đăng: 10:58 30/04/20


Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, hắn như thế nào lại quên, hội nghị ba năm một lần của lính đánh thuê thế giới, đây một chuyện rất trọng yếu. Đây là hội nghị của các tổ chức lính đánh thuê của các quốc gia trên thế giới, chủ yếu là đối với việc phân chia địa bàn hoạt động, cùng với vấn đề phân phối lợi ích của từng tổ chức lính đánh thuê. Ví dụ như, tại vùng Trung Đông, ngoại trừ Nanh Sói thì không được tồn tại tổ chức lính đánh thuê khác, những tổ chức lính đánh thuê khác nếu như đến vùng Trung Đông chấp hành nhiệm vụ, vậy nhất định cần phải chào hỏi Nanh Sói trước, nếu không sẽ bị coi là coi rẻ Nanh Sói, sẽ bị Nanh Sói tiến hành đả kích.



Tinh Thần ở lúc này lại bị thương, không thể không khiến Diệp Khiêm hoài nghi, ở trong này chắc có âm mưu nào đó. Có chút trầm ngâm một lát, Diệp Khiêm nói: "Ngươi giúp ta đặt vé máy bay chiều mai, bất quá, đừng thông báo cho bên kia. Ngươi nói ta có việc không thể ly khai Hoa Hạ, chuyện bên kia để cho bọn hắn tự xử lý."



Có chút sửng sốt một chút, Jack nói: "Vâng, lão đại, ta biết rõ nên làm như thế nào."



Sau khi cúp điện thoại, lông mày của Diệp Khiêm càng thêm nhíu lại. Từ khi Nanh Sói tiêu diệt Huyết Báo, nghiễm nhiên đã trở thành vương giả lính đánh thuê thế giới, lính đánh thuê các quốc gia trên thế giới cơ bản đều là Nanh Sói sai đâu thì đánh đó, không dám có nửa điểm đắc tội, nhưng mà trong lúc này, Tinh Thần lại xảy ra chuyện, điều này không khỏi làm cho Diệp Khiêm hoài nghi ở trong chuyện này cất dấu âm mưu gì đó. Trong đầu Diệp Khiêm, không khỏi hiện ra hình ảnh Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, chẳng lẽ hết thảy chuyện này là do hắn làm ra sao?



Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, đem chút suy nghĩ có chút hỗn loạn đè ép xuống, sau đó quay người đi đến bên cạnh Lâm Phàm, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: "Đi thôi, chúng ta trở về!"



Chứng kiến Diệp Khiêm cùng Lâm Phàm bình yên vô sự trở về, thôn trưởng không khỏi chấn động, quả thực không thể tin được, vội vàng chạy về nhà, gọi điện thoại cho đứa con trai Nhân Hùng của lão.



Hổ Tử thì vẻ mặt hưng phấn, trông thấy Lâm Phàm, hung hăng ôm hắn một cái. Nhìn thoáng qua vết thương trên mặt Lâm Phàm, Hổ Tử quan tâm hỏi: "Ca, ngươi không sao chớ?"



Lâm Phàm lắc đầu, nói: "Không có việc gì, chỉ là tổn thương nhỏ mà thôi." Nói xong, Lâm Phàm ánh mắt không khỏi hướng bốn phía nhìn nhìn, có chút thất vọng thu hồi ánh mắt của mình. Diệp Khiêm biết rõ, hắn là đang tìm kiếm bóng dáng của Triệu Tinh, âm thầm thở dài, Diệp Khiêm vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: "Đi thôi!"



Lúc về đến nhà, Lâm Cẩm Thái trông thấy vết thương trên mặt của Lâm Phàm, cũng không có tỏ vẻ gì, chỉ thản nhiên nói: "Không có việc gì rồi, đi nghỉ ngơi đi!"



Khi màn đêm buông xuống, Diệp Khiêm rời khỏi Chu Thụ Thôn. Lâm Cẩm Thái cũng không có giữ hắn lại, chỉ là tại trước khi Diệp Khiêm đi, nói một câu nói, "Nếu có thể không giết người thì đừng giết người!"



Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, sau đó nhẹ gật đầu. Hắn biết rõ, sư phụ Lâm Cẩm Thái một mực truy cầu chính là tinh thần vô vi của Đạo gia, cho nên làm người rất khiêm cung, không như trong lòng hắn luôn tràn đầy sát ý. Hắn biết rõ sư phụ đây là đang muốn tốt cho hắn, bất quá có đôi khi người tại giang hồ thân bất do kỷ. Tại nơi xã hội người ăn người, ngươi không giết người khác, người khác sẽ giết ngươi, mạnh được yếu thua, chính là như vậy.
"Ta biết rõ, ngươi an tâm dưỡng bệnh a. Có ta ở đây, ai cũng đừng nghĩ có thể phá hoại Nanh Sói!" Nhậm Thiên Dã cầm quả táo đã gọt xong đưa tới, nói.



Tinh Thần có chút nhẹ gật đầu, nói: "Ngươi cũng phải cẩn thận một chút, phân phó các huynh đệ khác, tốt nhất không nên hành động một mình, lúc này không thể xảy ra bất luận là sai lầm gì."



"Ừ!" Nhậm Thiên Dã nhẹ gật đầu, "Ngươi nghỉ ngơi đi, ta còn phải đi về căn cứ."



"Đi thôi!" Tinh Thần nhìn Nhậm Thiên Dã cười cười, nói.



Nhậm Thiên Dã đứng dậy đi ra khỏi phòng bệnh, hai mắt hắn bỗng nhiên lòe ra sát ý nồng đậm, khóe miệng không tự giác hiện ra nụ cười lạnh, lẩm bẩm nói: "Huynh đệ, ngươi đừng có trách ta tâm ngoan thủ lạt."



Cất bước đi đến văn phòng của bác sĩ trong bệnh viện, Nhậm Thiên Dã từ trên người móc ra một xấp tiền trực tiếp đưa qua. Gã bác sĩ có chút sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn Nhậm Thiên Dã, hỏi: "Ngươi... Làm cái gì vậy?"



Nhậm Thiên Dã cũng không nói chuyện, rút ra chủy thủ "Phanh" đâm vào mặt bàn công tác trước mặt gã bác sĩ, nói: "Cho ngươi hai lựa chọn, một là nhận lấy số tiền này, hai là ta lấy mạng của ngươi."



Bác sĩ toàn thân không khỏi run rẩy một chút, run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi muốn ta làm cái gì?"



Khóe miệng của Nhậm Thiên Dã hiện ra một nụ cười lạnh!



Nương theo hội nghị ba năm một lần của lính đánh thuê thế giới sắp tổ chức, toàn bộ lính đánh thuê thế giới giống như lâm vào một mảnh khẩn trương, đặc biệt là Nanh Sói, tựa hồ sắp đến gần một cuộc đại tẩy trừ. Vậy mà không có bất kỳ người phát giác, giờ phút này Diệp Khiêm đã ngồi trên chuyến bay đi tới Cai-rô thủ đô Ai Cập.