Siêu Cấp Binh Vương

Chương 384 : Tiêu xài hoang phí

Ngày đăng: 22:20 27/06/20


Lịch sử làm giàu của Phùng Quốc Phú có thể nói là một truyền kỳ. Hắn tựa hồ có thiên phú buôn bán trời sinh, cực kỳ giỏi về đầu cơ trục lợi. Hắn vốn có hộ khẩu thành thị, thế nhưng mà khi đó hắn lại hưởng ứng hiệu triệu của trung ương, xuống nông thôn làm một gã thanh niên trí thức, làm trong hợp tác xã. Nhưng mà, bản thân hắn trời sinh chính là một kẻ không thích ở yên một chỗ, thường xuyên vụng trộm chạy lên trên núi đi săn thú vật, hay là đi hái trộm hoa quả trong ruộng tập thể, sau đó đem đến trên thị trấn bán.



Về sau, thanh niên trí thức tiến hành nhiều đợt trở về thành thị, hắn thành công ở trong lần thứ nhất liền về lại nội thành. Lúc ấy hắn được an bài làm chủ nhiệm của một xí nghiệp, nhưng mà hắn vĩnh viễn không phải là người thích an phận, lại bắt đầu ăn cắp đồ trong công ty mang ra ngoài bán, kiếm được vài ngàn NDT. Đối với lúc đó thì đây chính là một con số khổng lồ a.



Cuối cùng sự việc cũng bại lộ, hắn tự nhiên bị khai trừ, bất quá bởi vì quan hệ của cha hắn, cho nên cũng không có bị bắt ngồi tù. Về sau hắn nhờ có mấy ngàn NDT trong tay, buôn bán cái này bán cái kia, chỉ trong vòng một năm hắn đã trở thành vạn phú hộ.



Từ khi đất nước bắt đầu cải cách, Phùng Quốc Phú lại trở thành nhóm người thứ nhất tiến đến Quảng Đông, nhờ vào tài chính trong tay, hắn bắt đầu ở bốn phía Quảng Đông mua đất. Khi đó giá đất rất rẻ? Nhưng chỉ trong vòng hai năm, giá đất tăng vọt biến hắn từ vạn phú hộ thành trăm vạn phú ông.



Cho tới hôm nay, trong tay của hắn còn nắm rất nhiều mảnh đất, lúc trước hắn chỉ tốn vài ngàn NDT là mua được, nhưng hôm nay coi như là mấy trăm vạn cũng không nhất định có thể mua được nha. Không thể không nói, Phùng Quốc Phú quả thật là kẻ nhìn xa trông rộng, ở trên thương trường cũng là một kẻ gian hùng.



Về sau, hắn bắt đầu làm mậu dịch, sau đó lại tiến vào lĩnh vực ăn uống ở Quảng Đông, về sau mở rộng đến toàn bộ Hoa Hạ, có thể nói, Phùng Quốc Phú chân chính là ông trùm ăn uống ở Hoa Hạ. Tài sản của Hắn tài cũng nhanh chóng kéo lên, tuy trên bảng xếp hạng Forbes không có tên của hắn, nhưng gia tài của hắn tối thiểu cũng hơn 10 tỉ.



Người như vậy, thật sự là hắn có khả dĩ kiêu ngạo cơ bản.





Phùng Quốc Phú hời hợt nói: "Không có gì, chuyện nhỏ mà thôi, xem tại mặt mũi của Nhu Nhu, ta sẽ giúp ngươi nha."



"Nhu Nhu?" Diệp Khiêm trong nội tâm âm thầm kêu một chút, thầm nghĩ, "Mịa a, ngươi cái lão già hèn mọn bỉ ổi này thật không biết xấu hổ, cũng dám gọi như thế a."



Lâm Nhu Nhu biết rỏ tính tình của Diệp Khiêm, cũng không nói cái gì, chỉ trợn nhìn Diệp Khiêm. Diệp Khiêm nở nụ cười, trong tâm vui vẻ không thôi. Một con chó bị người đùa bỡn, lại nghĩ là mình đang đùa nghịch người khác, đợi đến lúc chân tướng vạch trần, nhất định sẽ là một tình cảnh rất buồn cưới a. Phùng Quốc Phú chính là một con chó, hắn còn đắc chí cho rằng đang trêu đùa Diệp Khiêm, ai ngờ, Diệp Khiêm lại đang đùa bỡn hắn.



Người đáng thương thường có chỗ đáng hận, thường thường luôn cho rằng lão tử là Đệ Nhất Thiên Hạ, chuyện gì đều nắm giữ ở trong tay của mình, lại không biết mình sớm đã trở thành vật ở trong lòng bàn tay người khác.



Không bao lâu, đồ ăn liền toàn bộ mang lên.



Lâm Nhu Nhu cũng không có để Diệp Khiêm cùng Phùng Quốc Phú nói chuyện tào lao nữa, lời nói liền nhập vào chính đề, nói: "Phùng tổng, chuyện của quỹ ngân sách Tương Lai, ngươi định quyên góp bao nhiêu?"



"Nữ nhân đúng là nữ nhân, loại chuyện này đâu cần em hỏi. Phùng tổng là người nào à? Đây chính là lão đại trên thương trường, tự nhiên nguyện ý vì sự nghiệp từ thiện làm cống hiến rồi, tối thiểu cũng sẽ quyên giúp một hai ngàn vạn, em yên tâm đi." Diệp Khiêm ở một bên châm ngòi thổi gió, thêm mắm thêm muối nói.



Sắc mặt của Phùng Quốc Phú không khỏi biến đổi, hắn mặc dù có tiền, nhưng lại là kẻ keo kiệt, 1000 vạn, hắn thật đúng là có chút không nỡ. Bất quá, Diệp Khiêm đã nói đến như vậy, nếu như hắn không quyên khẳng định sẽ bị Lâm Nhu Nhu xem thường? Như vậy làm sao có thể đem Lâm Nhu Nhu cướp tới tay ah. Cười khan hai tiếng, Phùng Quốc Phú nói: "Đúng vậy a, đúng vậy a, vì sự nghiệp từ thiện làm cống hiến, đó là chuyện phải làm nha. Lấy tiền của dân, dùng tại dân, chuyện quyên tiền ngươi cứ yên tâm đi, đợi tí nữa ta sẽ trực tiếp chuyển tiền vào trong tài khoản của quỹ ngân sách Tương Lai."