Siêu Cấp Binh Vương

Chương 409 : Đệ dám lên sao???

Ngày đăng: 08:30 18/07/20


Đằng Tỉnh Thiên Hương cùng Âu Dương Thành, Diệp Khiêm đều giao cho Hoàng Phủ Kình Thiên, bất quá lại yêu cầu Hoàng Phủ Kình Thiên sau khi thẩm vấn Đằng Tỉnh Thiên Hương phải đem toàn bộ mọi chuyện nói với hắn. Hoàng Phủ Kình Thiên tự nhiên là đồng ý, đối với tính tình của Diệp Khiêm, Hoàng Phủ Kình Thiên vẫn tương đối hiểu rõ, tuyệt đối sẽ không đơn giản đem chuyện Bát Kỳ ám sát hắn bỏ qua, nhất định sẽ suy nghĩ cách trả thù.



Diệp Khiêm đương nhiên cũng có ý nghĩ của riêng mình, từ khi có ý nghĩ phát triển ở Hoa Hạ, Diệp Khiêm đã rất rõ ràng, lãnh đạo Hoa Hạ tuyệt đối sẽ không cho phép một tổ chức cường đại tồn tại ở trên lãnh thổ Hoa Hạ, cho nên Diệp Khiêm không thể không phòng ngừa chu đáo, chuẩn bị đường lui thật tốt. Đừng nhìn hiện tại những lãnh đạo trung ương đối với hắn rất tốt, nhưng Diệp Khiêm không phải là người dễ dàng bị lợi dụng như vậy, hắn rất rõ ràng vị trí giữa hắn cùng những lãnh đạo kia là gì.



Lợi dụng lẫn nhau, đây là sự giải thích tốt nhất cho mối quan hệ giữa Diệp Khiêm cùng những lãnh đạo trung ương kia. Bọn họ muốn lợi dụng Diệp Khiêm để chỉnh hợp thế lực hắc đạo Hoa Hạ, thậm chí là thu phục Đài Loan; mà Diệp Khiêm cũng muốn lợi dụng bọn họ, đem thế lực Nanh Sói nhanh chóng phát triển tại Hoa Hạ, chẳng những là về kinh tế, mà còn về phương diện khác. Đến lúc đó, dù cho trung ương có muốn đối phó hắn, Diệp Khiêm cũng có quyền nói chuyện, không để cho bọn họ muốn làm gì thì làm.



Lòng yêu nước, Diệp Khiêm có, nhưng Diệp Khiêm tuyệt đối không hy vọng lòng yêu nước mình bị người khác lợi dụng, biến hắn thành quân cờ để bọn họ tranh đoạt quyền thế. Đối với Diệp Khiêm mà nói, ai làm "Hoàng đế" đều giống nhau, chỉ cần có thể làm cho dân giàu nước mạnh là được rồi. Huống hồ, cùng lắm thì hắn rời khỏi Hoa Hạ, trở lại vùng Trung Đông làm thổ hoàng đế, sống tiêu diêu tự tại. Còn không thì đi Thái Bình Dương, tìm một hòn đảo nhỏ sống bình thản hết cuộc đời.



Sau khi rời khỏi biệt thự Âu Dương Thành, Diệp Khiêm trực tiếp lái xe hướng biệt thự Tống Nhiên chạy tới. Đám tiểu tử kia tự nhiên có Vương Hổ cùng Jack đi xử lý, bất quá Diệp Khiêm vẫn cho Vương Hổ một cái mệnh lệnh, chính là đi tìm Âu Dương Thiên Tinh, sau đó giết hắn đi. Trảm thảo trừ căn, Diệp Khiêm tuyệt đối không hy vọng chuyện giống như Âu Dương Thành lại phát sinh lần nữa, lúc trước bởi vì hắn nhất thời mềm lòng, cho rằng Âu Dương Thành đã không còn ý nghĩ báo thù, nên mới đưa đến tình huống như ngày hôm nay. Diệp Khiêm không hy vọng chuyện như vậy lại phát sinh lần nữa, như vậy nhất định phải trảm thảo trừ căn, chẳng những là Âu Dương Thiên Tinh, mà cả gia tộc Âu Dương, chó gà đều không tha.



Đối với loại chuyện diệt môn này, bản thân Vương Hổ là hắc đạo chính tông đã thấy nhiều rồi, tự nhiên cũng không có cảm thấy kinh ngạc gì, liền phân phó thủ hạ xử lý.







Nói xong, Tống Nhiên đứng dậy cũng không mặc y phục, hướng phòng ngủ của mình đi đến. Diệp Khiêm có chút bĩu môi, Tống Nhiên đối với Diệp Khiêm rất hiểu rõ, Diệp Khiêm cũng rất hiểu rõ Tống Nhiên. Diệp Khiêm biết rõ, lời Tống Nhiên nói vừa rồi, chỉ là không muốn làm cho hắn có áp lực trong lòng mà thôi, cũng không muốn gây hiểu lầm cho Lâm Nhu Nhu. Giống như lời Tống Nhiên lúc trước đã nói, nàng cả đời này, cho dù không thể trở thành vợ của Diệp Khiêm, cũng muốn làm tình nhân của hắn. Không cầu danh phận, chỉ cầu trong lòng Diệp Khiêm có một vị trí dành cho nàng là đủ.



Mà thông qua chuyện vừa rồi, Tống Nhiên hiểu rỏ, trong lòng Diệp Khiêm đã có nàng, hơn nữa còn chiếm một vị trí rất lớn. Cùng Diệp Khiêm ở chung lâu như vậy, nàng tự nhiên hiểu rỏ, Diệp Khiêm nếu như không thể bảo đảm cho nàng một cuộc sống hạnh phúc thì sẽ tuyệt đối không đi chiếm hữu nàng.



Cùng Lâm Nhu Nhu ở chung thời gian lâu như vậy, Tống Nhiên tự nhiên rất rõ ràng, Lâm Nhu Nhu thật lòng yêu Diệp Khiêm, cũng đáng được Diệp Khiêm yêu thương và che chở. Nếu để cho Diệp Khiêm chỉ chọn một người bên trong chúng nữ thì nàng dám khẳng định Diệp Khiêm sẽ chọn Lâm Nhu Nhu. Nàng vô cùng rõ ràng tình cảm Diệp Khiêm dành cho nàng, có thể là sự cảm kích cùng áy náy càng lớn hơn là yêu, cho nên nàng lựa chọn làm tình nhân của Diệp Khiêm, Tống Nhiên cũng không muốn sự gia nhập của nàng sẽ để cho Diệp Khiêm cùng Lâm Nhu Nhu sinh ra bất kỳ mâu thuẫn gì.



Không có một nữ nhân nào, có thể tiếp nhận nam nhân của mình có những nữ nhân khác, chỉ là bởi vì yêu, nên mới nhường nhịn mà thôi. Tống Nhiên biết rõ Lâm Nhu Nhu hiện tại có khả năng biết chuyện tình cảm giữa nàng cùng Diệp Khiêm, cũng tỏ vẻ cam chịu, nhưng ở cùng Lâm Nhu Nhu càng lâu, nàng lại càng không muốn xem vào chuyện tình cảm giữa Diệp Khiêm cùng Lâm Nhu Nhu. Chỉ là, nàng cũng là nữ nhân, có đôi khi cũng sẽ kìm lòng không được, dù sao nàng cũng thật lòng yêu Diệp Khiêm, nên không thể khống chế được tình cảm của mình. Nếu như có thể khống chế được thì nàng cũng đã không yêu Diệp Khiêm sâu đậm như vậy.



"Đến, nếm thử xem chén cháo em nấu như thế nào?" Lâm Nhu Nhu bưng một chén cháo đi ra, đưa tới trước mặt Diệp Khiêm, nói. Tận lực biểu hiện ra vẻ bình tĩnh, phảng phất giống như vừa rồi nàng không có trông thấy bất cứ chuyện gì. Nhưng mà, Lâm Nhu Nhu cũng không phải là người giỏi ngụy trang, nhìn nét mặt của nàng Diệp Khiêm liền biết rõ, chuyện vừa rồi Lâm Nhu Nhu nhất định đã nhìn thấy. Bất quá Lâm Nhu Nhu không muốn làm rõ, Diệp Khiêm tự nhiên cũng không cần phải đi nhắc lại làm gì.



"Tay anh có chút đau a!" Diệp Khiêm hắc hắc cười cười, lắc lắc hai tay của mình, nói.