Siêu Cấp Binh Vương
Chương 421 : Huấn Luyện Chu Nguyên
Ngày đăng: 22:12 07/03/21
Một Hổ một Sói, trong lúc vô tình lại gặp nhau như vậy, rốt cuộc là Hổ hung mãnh hay là Sói bưu hãn hơn?
Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cao thấp đánh giá Diệp Khiêm, rất nhanh lại đưa ánh mắt nhìn sang nơi khác, trực tiếp hướng ban công ngắm ánh sáng mặt trời đi tới. Trên mặt của hắn hiện ra bộ dáng tươi cười, nói: "Bà chủ Cơ thật đúng là lịch sự tao nhã a, vậy mà lại ở chỗ này phơi nắng."
Ánh mắt của Diệp Khiêm có chút ngưng trọng một chút, âm thầm thầm nghĩ: đúng là kẻ khẩu Phật tâm xà, quả nhiên giống như trong tư liệu đã ghi a. Bất quá, Diệp Khiêm cũng không có lại ý định lưu lại, hắn cũng không muốn tham dự tranh đấu giữa Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn, Diệp Khiêm nhìn Hắc Quả Phụ Cơ Văn nở nụ cười, sau đó liền cất bước đi ra ngoài.
Để cho Diệp Khiêm có chút không rõ chính là, trong tình trạng khẩn trương như vậy, mà Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi vẫn quang minh chính đại đến tìm Hắc Quả Phụ Cơ Văn, chuyện này để cho hắn có chút không nhìn thấu ah. Bất quá, lúc nãy Diệp Khiêm có nhìn thấy một người đàn ông ngoại quốc đi sau lưng Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, đoán chừng Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi lần này tới đây cũng là vì hắn a?
Có phải hay không cũng không liên quan đến Diệp Khiêm, hắn chỉ muốn tìm Đường Duy Hiên, sau đó lấy lại thanh Huyết Lãng là được rồi, những chuyện khác hắn không có muốn nhúng tay vào.
Sau khi rời khỏi biệt thự của Hắc Quả Phụ Cơ Văn, Chu Nguyên mới hồi phục tinh thần lại, nhẹ nhàng thở ra, nói: "Khí thế trên người bà chủ Cơ quá mạnh mẽ, vừa rồi em thiếu chút nữa đã đứng không vững, trái tim của em giống như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực."
Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Khí thế trên người không phải bẩm sinh đã có, mà phải trải qua rất nhiều kinh nghiệm xương máu mới có thể tạo thành. Nếu như mày có kinh nghiệm giống như cô ấy, thì mày cũng sẽ có khí thế giống như vậy. Bất quá người thật sự lợi hại thì phải biết thu liễm khí thế của mình, chỉ có lúc cần thiết mới đem khí thế của mình phát ra."
Lúc đến biệt thự của Cơ Văn, những bảo tiêu kia cũng không có ngăn cản bọn họ, chắc có lẽ là do Cơ Văn đã sớm phân phó trước. Thái độ của tên bảo tiêu lần trước đối với Diệp Khiêm cũng cung kính hơn rất nhiều, chắc hẳn là hắn cho rằng Diệp Khiêm là bạn của Cơ Văn, dù cho không phải, đoán chừng cũng là một đại nhân vật. Rất cung kính hành lễ với Diệp Khiêm, sau đó mang bọn họ đi lên lầu.
Cơ Văn ngồi ở trên ghế sa lon phòng khách, lông mày của cô có chút nhíu lại, chắc có lẽ đang phiền não vì những chuyện xảy ra gần đây. Nhìn thấy Diệp Khiêm đi đến, Cơ Văn phất phất tay, bảo tiêu liền lui ra ngoài. "Ngồi!" Cơ Văn vẫn giống như trước, chỉ dùng ngón tay nhẹ nhàng điểm trên bàn một cái.
Diệp Khiêm nói cảm tạ, sau đó cất bước đi đến đối diện Cơ Văn ngồi xuống. Diệp Khiêm không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Cơ Văn. Cơ Văn cũng giống như vậy, chậm rãi hít khói, ánh mắt cũng không biết đã bay tới nào. Cho đến khi tàn thuốc đốt tới ngón tay của cô, Cơ Văn mới kịp phản ứng bóp tắt tàn thuốc. Sau đó Cơ Văn lại từ trong hộp thuốc lá rút ra một điếu thuốc châm lên, sau đó đem hộp thuốc lá hướng trước mặt Diệp Khiêm đẩy tới, nói: "Hút thuốc không?"
Lắc đầu, Diệp Khiêm nói: "Không cần, cám ơn!" Cũng không phải Diệp Khiêm giả bộ thuần khiết, mà là hiện tại hắn không muốn hút thuốc, nhìn thấy bộ dạng của Cơ Văn, Diệp Khiêm cảm giác được, chuyện mà hắn nhờ cô làm đã không có hoàn thành ah.
"Thật xin lỗi, cậu Diệp, người thì tôi đã tìm được rồi, nhưng lại không có cách nào giao cho cậu." Cơ Văn hít một hơi thuốc lá thật sâu, sau đó đem hộp lễ vật trên bàn hướng Diệp Khiêm đẩy tới, nói, "Rất cám ơn lễ vật của cậu, tôi xem ra không thể thu nó rồi, xin cậu hãy thu hồi nó lại."
"Chuyện này có hoàn thành hay không cũng không sao, lễ vật này là tâm ý của tôi đối với bà chủ Cơ." Diệp Khiêm nói.
"Vô công bất thụ lộc, vẫn mong cậu Diệp thu hồi lại a." Cơ Văn chấp nhất nói.