Siêu Cấp Binh Vương

Chương 422 : Vân Loan

Ngày đăng: 22:12 07/03/21


Ngày đó sau khi Diệp Khiêm rời khỏi, Cơ Văn đã cẩn thận nhìn bức tranh kia, trong nội tâm của cô có một chút xúc động. Đã nhiều năm qua, tuy cô tận lực muốn quên đi chuyện sỉ nhục trong quá khứ, nhưng cách làm của cô chỉ làm tăng thêm áp lực và thống khổ mà thôi. Muốn quên nhưng lại càng nhớ, chuyện quá khứ giống như là độc trùng, lúc nào cũng không ngừng thôn phệ lòng của cô. Nếu như cô có thể bình thản mặt đối với chuyện này, có lẽ, chuyện này sẽ có kết quả khác. Biết hổ thẹn rồi sau đó đứng lên, có lẽ sẽ trở thành sự thật.



Tuy cô không hiểu rõ ý tứ của Diệp Khiêm là gì, nhưng cô vẫn thật sự thích bức tranh này. Đặc biệt là biểu lộ của cô gái trong bức tranh, làm cho cô nhớ tới quá khứ của mình, đã từng đơn thuần và dễ tin người. Nếu như cô không gặp Dương Thiên, thì cô cũng sẽ không có thành tựu như ngày hôm nay, chỉ sợ đã trôi theo dòng nước cuồn cuộn của sông Tùng Hoa chảy về phía chân trời đi a.



Những năm gần đây, cô một mình chèo chống lấy sản nghiệp này, nên cảm thấy rất mệt mỏi. Đặc biệt là sau khi Dương Thiên chết, tất cả trọng trách đều đặt ở trên người cô, dù cho cô có khổ và mệt mỏi như thế nào, thì cô cũng phải chống đỡ. Cô không thể hủy đi sự nghiệp mà Dương Thiên đã tạo ra, cô cũng không thể bạc đãi những thủ hạ đã đi theo cô, nếu như cô không chống đỡ nổi thì những thủ hạ của cô sẽ sống rất thảm. Trọng yếu hơn là, nếu như cô không thể tiêu diệt Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi thì sẽ phụ lòng Dương Thiên ở trên trời.



Tuy Cơ Văn rất chấp nhất muốn Diệp Khiêm thu hồi lễ vật, nhưng Diệp Khiêm chỉ nhàn nhạt nở nụ cười, cũng không có giơ tay nhận lấy. Bức tranh này đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa gì, nếu như không ở lại bên người Cơ Văn, thì bức tranh này cũng đã mất đi giá trị của nó. Dừng lại một chút, Diệp Khiêm nói: "Bà chủ Cơ có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không? Bằng uy vọng của bà chủ Cơ ở Đông Bắc, tôi tin tưởng chuyện tìm kiếm một người hẳn là chuyện rất đơn giản a."



"Hoàn toàn chính xác, tìm người rất đơn giản." Cơ Văn nói, "Chỉ là Đường Duy Hiên sau khi biết người của tôi đang tìm kiếm hắn, thì hắn đã đầu phục Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, hắn được sự che chở của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, cho nên tôi cũng thể bắt hắn về."



Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, hai mắt chợt bộc phát ra sát ý. Diệp Khiêm đã từng nói qua, ai lấy cắp Huyết Lãng, hắn sẽ diệt cả nhà đối phương, một người cũng không để lại. Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi lại dám che chở Đường Duy Hiên, đồng nghĩa với việc hắn đang chống đối lại Diệp Khiêm, Diệp Khiêm sao có thể tha cho được hắn. Tuy Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có lẽ cũng không biết rõ tình hình thực tế, có lẽ hắn chỉ bởi vì thấy Cơ Văn đang tìm Đường Duy Hiên, cho nên cố ý che chở Đường Duy Hiên nhằm để đối phó Cơ Văn.





"Vân Lão, Diệp Khiêm đến tột cùng là người nào?" Cơ Văn nghe lời ngồi xuống, có chút tò mò hỏi, "Lần đầu tiên cháu nhìn thấy hắn, cháu cũng đã hoài nghi thân phận của hắn rồi. Hắn tuy đã tận lực thu liễm khí thế trên người, nhưng cháu vẫn có thể cảm giác hắn không phải là một người thu mua đồ cổ bình thường. Cháu cũng đã phái người đi điều tra, chỉ biết hắn và Vương Hổ thành phố Thượng Hải có quan hệ rất tốt mà thôi. Hai ngày trước Vân Lão đã nói hắn là Lang Vương, chuyện này có là ý gì?"



Vân Lão mỉm cười, nói: "Lang Vương là danh hiệu của Diệp Khiêm, tại vùng Trung Đông hắn chính là thần thoại. Hắn là thủ lĩnh tổ chức lính đánh thuê Nanh Sói, trong giới lính đánh thuê thế giới thì Nanh Sói chính là vương giả. Những chuyện xảy ra ở thành phố Thượng Hải đều là thủ đoạn của hắn, hắn chẳng những tiêu diệt tập đoàn Phi Tường, hơn nữa còn thu phục được Thanh bang cùng Hồng Môn, còn Vương Hổ thì bất quá chỉ là người đại diện của hắn mà thôi. Nếu như không phải ông còn có chút quan hệ, thì cũng sẽ không biết rõ thân phận của hắn. Cháu biết Hoàng Phủ Kình Thiên không?"



Cơ Văn khẽ gật đầu, nói: "Biết, là cục trưởng cục Quốc An."



"Ừ!" Vân Lão gật gật đầu, nói, "Năm đó ông cùng cha của Hoàng Phủ Kình Thiên là chiến hữu, cùng nhau đánh giặc. Cho nên, Hoàng Phủ Kình Thiên vẫn phải bán cho ông vài phần mặt mũi. Mấy ngày hôm trước cháu đem ảnh của Diệp Khiêm đưa cho ông, lúc cháu nhờ ông điều tra hắn, thì ông đã nhờ Hoàng Phủ Kình Thiên trợ giúp. Cháu đoán tên nhóc Hoàng Phủ Kình Thiên nói như thế nào?"



"Nói như thế nào?" Cơ Văn cũng có chút tò mò hỏi.



"Tên nhóc kia chỉ nói với ông nói một câu. Mặc kệ Diệp Khiêm làm chuyện gì ở Đông Bắc, có khả năng giúp được hắn thì hãy tận lực trợ giúp, nếu như không thể giúp hắn, vậy cũng ngàn vạn đừng trở thành chướng ngại vật của hắn." Vân Lão chậm rãi nói.



Toàn thân Cơ Văn chấn động, ý tứ của câu nói này đã hết sức rõ ràng rồi, chẳng những nói Diệp Khiêm là người bọn họ không thể trêu vào, hơn nữa trung ương cũng ngầm đồng ý cho hắn làm bất cứ chuyện gì. Chuyên này quả thật có ý vị sâu xa a.