Siêu Cấp Binh Vương
Chương 492 : Tìm được trần nhất
Ngày đăng: 22:15 07/03/21
Địa điểm diễn ra hội nghị là bên trong một quán cafe.
Lúc Diệp Khiêm cùng Mặc Long tới quán cafe, thì thành viên Nanh Sói đã chờ ở nơi đó. Trương Cơ Vĩ là thủ lĩnh tiểu đoàn lính đánh thuê Nanh Sói đến Nga lần này. Hắn từng là thành viên của CIA nước Mỹ, thế nhưng mà trong một lần chấp hành nhiệm vụ giết một điệp viên Hoa Hạ, hắn đã giết chết đồng bạn của mình, sau đó hắn đã tìm tới Nanh Sói để nương tựa.
Mặc dù Trương Cơ Vĩ có quốc tịch Mỹ, nhưng thực chất hắn vẫn cho mình là người Hoa Hạ, cho nên, hắn tuyệt đối không muốn tham dự bất luận hành động gì đối với Hoa Hạ. Lúc Trương Cơ Vĩ tìm tới Nanh Sói nương tựa, Điền Phong đã từng suy tính rất kỹ, vững tin hắn không phải là loại người hèn hạ tiểu nhân, mà là người ôm ấp tình cảm dân tộc cho nên hắn mới làm chuyện như vậy, bởi vậy Điền Phong mới nhận hắn.
Từ khi Trương Cơ Vĩ gia nhập Răng Sói, biểu hiện của hắn hoàn toàn chính xác có thể làm cho người khác tin tưởng. Bởi vì hắn đã từng là thành viên CIA nước Mỹ, cho nên đối với phương pháp làm việc của CIA phi thường quen thuộc, năm đó Diệp Khiêm bị CIA nước Mỹ mời "Đi uống trà", cũng may là có Trương Cơ Vĩ nên hắn mới có thể bình yên vô sự đi ra.
Trông thấy Diệp Khiêm đi đến, Trương Cơ Vĩ cuống quít đứng lên, kêu lên: "Lão đại!" Lúc nhìn thấy Mặc Long ở sau lưng Diệp Khiêm, Trương Cơ Vĩ không khỏi có chút sửng sốt, kinh ngạc nói: "Mặc Long? Mày cũng tới thành phố Murmansk nữa hả."
"Mặc Long tới làm một ít chuyện." Diệp Khiêm nói, "Ngồi đi, ngồi đi!" Vừa nói vừa kéo cái ghế ra ngồi xuống, nói tiếp: "Như thế nào rồi? Bên Cáo Bắc Cực có động tĩnh gì không?"
"Không có đại động tác gì, bất quá gần đây có một người từ Mát-xcơ-va đến bái phỏng Bernard, hơn nữa bọn họ còn trò chuyện thật lâu. Xem ra, hẳn là đã hoàn thành hiệp nghị hợp tác gì đó." Trương Cơ Vĩ nói.
Trần Nhất, là người cùng trang lứa với ông của Mặc Long, là người thuộc về cao tầng Mặc Gia, từng đảm nhiệm chức vụ rất cao ở trong Mặc Giá. Bất quá, sau khi ông của Mặc Long qua đời, hắn đã không còn đảm nhiệm chức vụ trong Mặc Gia nữa, tuy hắn vẫn là người Mặc Gia, nhưng trên cơ bản đã không hề hỏi đến chuyện Mặc Gia nữa rồi.
Từ khi đến thành phố Murmansk, Trần Nhất cơ hồ đã đoạn tuyệt liên hệ cùng với Mặc Gia, trải qua cuộc sống không tranh quyền thế. Tuy ngẫu nhiên hắn cũng nhớ tới Mặc Gia, nhưng hắn không có quyết định trở lại Mặc Gia. Hắn cảm thấy, cuộc sống hiện tại rất tốt, bình bình đạm đạm, không có bất kỳ phân tranh nào.
Tại thành phố Murmansk, Trần Nhất có một cửa tiệm tạp hóa, tuy sinh ý không tốt cho lắm, nhưng cũng thể giúp hắn sống thoải mái. Về phần lý tương của Mặc Gia, Trần Nhất đã sớm quên mất rồi, hơn nữa hắn càng thêm dốc lòng tu luyện, tăng lên tu vi của mình.
Thành viên Mặc Gia, nếu như không có võ nghệ, thì làm sao có thể hành hiệp trượng nghĩa được. Bất quá, theo thời đại thay đổi, thành viên Mặc Gia cũng dần dần quên lãng tổ huấn của Mặc Gia, bắt đầu giao thiệp với chính đàn, bất quá, võ nghệ lại không có quên lãng.
Nhà của Trần Nhất nằm tại phía Bắc thành phố Murmansk, phòng ở rất đơn sơ, bất quá cũng rất có loại vị đạo điềm tĩnh. Sở thích lớn nhất của Trần Nhất là mỗi ngày sau khi đóng cửa tiệm tạp hóa, dùng băng tuyết nấu một ấm nước, sau đó pha một ly trà lẳng lặng hưởng thụ lấy.
Lúc Diệp Khiêm cùng Mặc Long đi tới cửa nhà Trần Nhất, Mặc Long có chút không thể chờ đợi được nữa, giơ tay chuẩn bị gõ cửa. Thế nhưng mà, tay hắn vừa mới giơ lên, bên trong đã truyền đến âm thanh của Trần Nhất, "Vào đi, cửa không có khóa." Trần Nhất là một cao thủ, lúc người của Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu theo dõi hắn, thì hắn đã sớm biết rồi, thế nhưng mà phát hiện những người kia cũng không có hành động gì, liền hiểu rõ bọn họ nhất định là đến dò đường, người muốn tìm hắn sẽ đến sau.
Diệp Khiêm cùng Mặc Long không khỏi lắp bắp kinh hãi, bất quá vẫn đẩy cửa đi vào. Mới vừa vào cửa, Diệp Khiêm liền phát hiện trên bàn trà trước mặt Trần Nhất vậy mà đang bày biện ba chén trà, nước trà còn đang bốc hơi nóng hổi.