Siêu Cấp Binh Vương
Chương 493 : Trần Nhất
Ngày đăng: 22:15 07/03/21
Lại nhìn Trần Nhất, tuy hắn đã là qua tuổi thất tuần, nhưng ở bên trong đôi mắt kia lại để lộ ra sát khí lăng lệ ác liệt. Diệp Khiêm không khỏi âm thầm kêu một tiếng, "Cao thủ!" Tuy Diệp Khiêm chỉ có thể coi là nửa cái Luyện Khí sư, nhưng thông quá trình tiếp xúc cùng với sư phụ Lâm Cẩm Thái và Hoàng Phủ Kình Thiên, Diệp Khiêm có thể cảm giác được, trên người Trần Nhất cũng có khí tức giống như sư phụ của hắn.
Diệp Khiêm biết Luyện Khí sư rất lợi hại, ví dụ như là sư phụ Lâm Cẩm Thái của hắn, Diệp Khiêm cũng chỉ chịu được vài chiêu của sư phụ hắn mà thôi. Hơn nữa, Lâm Cẩm Thái còn nói lão bất quá chỉ là nhập môn mà thôi. Về phần Hoàng Phủ Kình Thiên thì càng không cần phải nói, Diệp Khiêm ở trong tay hắn ngay cả một chiêu cũng không tiếp được, chuyện này đủ để chứng minh sự lợi hại của Luyện Khí sư.
Mà tổ chức thần bí Hoàng Phủ Kình Thiên từng nói qua, cùng với Hồ Hội và sư huynh Tông Chính Nguyên của cô ấy, chỉ sợ đều là Luyện Khí sư a? Đây cũng là nguyên nhân cho tới bây giờ Diệp Khiêm cũng không dám đem thế lực Nanh SÓi tiến vào thủ đô Hoa Hạ, bởi vì nơi đó là đầm rồng hang hổ a, có quá nhiều thứ hắn không biết. Bằng thân thủ bây giờ của hắn, ngay cả một chiêu của người ta cũng không tiếp nổi thì làm sao dám nói đến chuyện phát triển thế lực của mình?
Lúc nhìn thấy Diệp Khiêm, Trần Nhất cũng không khỏi có chút ngơ ngác một chút, lông mày không khỏi cau lại. Bản thân là một gã Luyện Khí sư, Trần Nhất tự nhiên có thể cảm giác được chỗ khác người của Diệp Khiêm, tự nhiên tránh không khỏi có chút kinh ngạc. Trần Nhất không có ở ẩn tàng khí thế của mình, không chút do dự đem khí thế của mình toàn bộ tản mát ra, phảng phất giống như một đạo bình chướng vô hình, hướng phía Diệp Khiêm áp tới.
Toàn thân của Diệp Khiêm không khỏi khẽ giật mình, muốn di chuyển bước chân của mình, lại phát hiện không cách nào động đậy, trong nội tâm không khỏi chấn động. Diệp Khiêm thế mới biết, cái gì gọi là cao thủ, vì cái gì lúc trước Hoàng Phủ Kình Thiên nói Diệp Khiêm tại trong tay của hắn ngay cả một chiêu cũng không tiếp được rồi, bởi vì chỉ cần khí thế trên người cao thủ phát ra cũng đã đủ để áp chế ngươi không cách nào nhúc nhích rồi, chớ nói chi là hoàn thủ.
Thời gian dần trôi qua, trên trán của Diệp Khiêm đã xuất hiện từng giọt từng giọt mồ hôi.
Lúc Mặc Long đóng cửa thật kỹ quay người lại, phát hiện biểu hiện khác thường của Diệp Khiêm, lông mày không khỏi nhíu một cái, một cổ lửa giận vọt lên. Hắn tự nhiên nhìn ra, đây hết thảy đều là do Trần Nhất gây nên, hắn ở bên cạnh Diệp Khiêm, nên cũng có thể cảm giác được phần khí thế cường đại của Trần Nhất.
Trong nội tâm của Mặc Long, tuy Mặc Gia rất quan trọng, nhưng so với Diệp Khiêm thì kém hơn rất nhiều. Nếu như phải lựa chọn giữa Mặc Gia cùng Diệp Khiêm thì Mặc Long nhất định sẽ không chút do dự lựa chọn Diệp Khiêm. Bởi vậy, lúc nhìn thấy tình hình như vậy, Mặc Long cơ hồ không có nửa điểm do dự, hét lớn một tiếng, Hỏa Vẫn trong tay hướng Trần Nhất đâm tới.
Thở dài một hơi, Trần Nhất nói: "Hôm nay tổng bộ Mặc Giả đã không còn giống trước kia nữa rồi. Những chuyện này, cho dù cậu có biết cũng không làm được gì. Về phần cha mẹ của cậu, thì đã qua đời hơn hai mươi mấy năm rồi."
Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, âm thầm thầm nghĩ, không lẽ bên trong Mặc Gia cũng xuất hiện tình tiết giống như trong phim ảnh, cũng xảy ra chuyện tranh đoạt quyền lợi sao? Cho nên mới khiến cho cả nhà Mặc Long bị giết chết, trung thần toàn bộ thoái ẩn?
Khóe miệng của Mặc Long co rúm vài cái, hiển nhiên là hắn đang kìm nén bi thương. Trước kia ít nhất Mặc Long còn có chút chờ mong, mà hôm nay sau khi nghe được cả nhà của hắn đã chết, tự nhiên có chút thương tâm. Hít thật sâu một hơi, Mặc Long hỏi: "Tiền bối, cha mẹ của tôi rốt cuộc là chết như thế nào?"
"Có một số việc không biết thì hơn. Như bây giờ không phải rất tốt sao, Cự Tử, cậu hãy quên Mặc Gia đi. Về sau cậu hãy sống cuộc sống của chính mình, đừng có tìm kiếm tổng bộ Mặc Gia làm gì nữa." Trần Nhất nói.
"Không được, tôi là hậu nhân Mặc Gia, là Cự Tử của Mặc Gia. Nếu như ngay cả cha mẹ của tôi chết như thế nào mà tôi cũng không biết, nếu như ngay cả tổng bộ của Mặc Gia cũng tìm không thấy, thì tôi còn sống để làm gì a?." Mặc Long kiên quyết nói.
"Biết rõ cha mẹ cậu chết như thế nào thì thế nào? Cậu có thể thay đổi được cái gì sao?" Trần Nhất nghiêm nghị nói.
"Nếu như bọn họ hàm oan mà chết, thì tôi nhất định sẽ báo thù cho bọn họ; nếu như bọn họ chết bình thường, thì tôi đây thân là hậu nhân Mặc Gia, cũng có thể gánh trách nhiệm hành hiệp trượng nghĩa của Mặc Gia a." Mặc Long kiên định nói.
"Hừ, báo thù? Ngay cả tôi mà cậu còn đánh không lại, thì cậu làm sao báo thù?" Trần Nhất xem thường nói. Hắn cũng không phải thật sự xem thường Mặc Long, hắn chỉ không muốn Mặc Long liên lụy vào chuyện tranh đấu bên trong Mặc Gia, hy vọng Mặc Long có thể sống bình bình đạm đạm hết cả cuộc đời, chuyện này chẳng phải là rất tốt sao.