Siêu Cấp Binh Vương

Chương 560 : Lão hổ biến thành mèo

Ngày đăng: 22:17 07/03/21


Hạ Băng lên tiếng, đi qua bên cạnh gọi điện thoại cho Nhâm Xuân Bách, bất quá cũng không có nói là con trai Nhâm Thiểu của hắn dẫn người đến công trường nháo sự, mà chỉ nói có người tới quấy rối, ngăn cản không cho công trường khởi công. Chính phủ tỉnh, chính phủ thị cũng sớm đã hạ chỉ lệnh, muốn đại lực ủng hộ kế hoạch phát triển Động Mạn Thành của Lý Tể Thiên, cũng nghiêm lệnh Nhâm Xuân Bách nhất định phải tăng cường quản lý trị an, tuyệt đối không cho phép có người đi đến công trường của Lý Tể Thiên gây chuyện. Bởi vậy, sau khi nhận được điện thoại của Hạ Băng, Nhâm Xuân Bách lắp bắp kinh hãi, không dám trì hoãn, liền bắt đầu phân phối nhân viên chạy đến công trường.



Trên mặt của Thanh Phong rõ ràng hiện lên một nụ cười hèn mọn bỉ ổi, phảng phất hơn 100 tên tiểu tử kia chẳng qua là đồ ăn nhắm rượu của hắn mà thôi, căn bản không cần để ở trong lòng. Đây là tác phong trước sau như một của Thanh Phong, cũng là thái độ của Nanh Sói, mặc kệ đối mặt bao nhiêu địch nhân, đều phải biểu hiện ra một bộ dạng thản nhiên. Tuy thân thủ của Thanh Phong không tệ, nhưng còn không có biến thái đến mức một người đối phó hơn một trăm người, bất quá hắn cũng không thể biểu hiện ra bộ dạng sợ hãi a? Hơn nữa, có Diệp Khiêm ở chỗ này, Thanh Phong tin tưởng Diệp Khiêm sớm đã có an bài, căn bản sẽ không xảy ra chuyện gì.



Hai gã bảo tiêu của An Đức Liệt nhìn thấy biểu hiện của Thanh Phong không khỏi có chút sửng sốt. Tuy bọn họ cũng đã gặp những tràng diện lớn, nhưng bọn họ lại không thể có loại biểu hiện thản nhiên cùng tự tin giống như Thanh Phong được, nên trong nội tâm đối với người Nanh Sói lập tức bội phục không thôi. Bọn họ là cận vệ của An Đức Liệt, tự nhiên cũng nghe An Đức Liệt nói về thân phận thủ lĩnh Nanh Sói của Diệp Khiêm, danh tiếng của tổ chức lính đanh thuê Nanh Sói bọn hắn thế nhưng mà đã sớm nghe như sấm bên tai rồi, trước kia nghe nói Nanh Sói rất lợi hại nhưng bọn họ vẫn có chút không tin, hôm nay trông thấy biểu hiện thản nhiên cùng tự tin của Thanh Phong, tín tâm trong lòng đã tăng lên rất nhiều. Dù sao, không có bao nhiêu người có thể ở dưới tình huống như vậy mà có thể thản nhiên cùng tự tin như vậy. Quan trọng yếu hơn là, biểu hiện của Thanh Phong không đơn giản chỉ là thản nhiên cùng tự tin, mà còn mang theo một phần hưng phấn.



Đây nhất định là một tên điên! Đây là đánh giá của bọn họ dành cho Thanh Phong.



Duỗi lưng một cái, Diệp Khiêm đứng lên, có chút nở nụ cười, nói: "Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài đi." Nói xong, Diệp Khiêm chậm rãi hướng phía ngoài đi đến. Những người còn lại cũng đều nhao nhao đi theo.



"Hét, trận chiến thật lớn ah." Diệp Khiêm có chút cười cười, phong khinh vân đạm nói.





Chậm rãi nhìn Thanh Phong, Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Không cần hạ thủ lưu tình, chỉ cần không giết chết là được."



Nghe xong lời Diệp Khiêm nói, Thanh Phong lập tức nở nụ cười. Hoàn toàn chính xác, buông tay buông chân đánh nếu so với bó tay bó chân đánh thì mạnh hơn nhiều. Diệp Khiêm vừa mới nói xong, hai người giống như mủi tên bắn đi ra ngoài. Đạo lý bắt giặc trước hết phải bắt vua, bởi vậy, đối tượng động thủ đầu tiên của Diệp Khiêm là gã đàn ông trung niên đầu trọc. Bởi vì tốc độ của Diệp Khiêm quá nhanh, nên gã đàn ông trung niên đầu trọc còn chưa kịp phản ứng, cả người liền bị đánh một phát bay ra ngoài, hơn nữa còn nghe được âm thanh xương cốt đứt gãy.



Thanh Phong quả thực giống như là một tên điên, vừa kêu to, vừa nắm lấy cánh tay một người, dùng sức vặn mạnh một cái, chỉ nghe "Răng rắc" một tiếng, người nọ phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, cả người liền ngã xuống. Thanh Phong ra tay đúng như là câu nói của Diệp Khiêm, chỉ cần không giết chết là được, hắn mỗi lần ra tay không phải đứt gãy xương tay thì cũng là đứt gãy xương chân. Sau khi nhìn thấy tràng diện này, hai gã bảo tiêu của An Đức Liệt liền cảm thấy rùng mình, bọn họ đã nhìn thấy người chết, cũng đã thấy cảnh chém giết lẫn nhau, nhưng lại chưa từng nhìn thấy đấu pháp điên cuồng giống như Thanh Phong vây, đây quả thực là một loại biến tướng của đồ sát nha.



Diệp Khiêm cũng không có lưu tình, mỗi lần ra tay, nhất định phối hợp ám kình cùng khí kình cổ võ. Người bị hai cổ lực lượng cường đại xâm nhập vào thân thể, cũng không phải là chuyện nhỏ a. So sánh với những đối thủ của Thanh Phong mà nói, thì những đối thủ của Diệp Khiêm cũng không có bị ngoại thương gì, thế nhưng mà nguyên một đám đều té trên mặt đất hôn mê bất tỉnh, hiển nhiên là bị nội thương rất nặng.



An Đức Liệt ở một bên nhìn thấy âm thầm kinh hãi, lẩm bẩm nói: "Sức chiến đâu của Nanh Sói quả nhiên là biến thái!"



Đang lúc khí thế chiến đấu hừng hực, một âm thanh quát mắng truyền tới. "Dừng tay!" Ngay sau đó, liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên chậm rãi từ trong xe bước ra, bên cạnh hắn là mấy gã bảo tiêu mặc toàn thân âu phục.