Siêu Cấp Binh Vương

Chương 82 : Ở Chung

Ngày đăng: 10:56 30/04/20


Không thể không nói, Vương Bình làm việc gọn gàng, tuyệt không dây dưa dài dòng. Lúc nhận được chứng cớ phạm tội của Âu Dương Thành thì ngày hôm sau, hắn liền tổ chức hệ phái của mình đối với phe phái của Âu Dương Thành tiến hành điên cuồng chèn ép, Âu Dương Thành bị Ban Thanh Tra Kỷ Luật mời đi tiếp nhận điều tra. Mà Âu Dương Thiên Minh cũng không có thoát qua, Vương Bình tự mình hạ lệnh, nghiêm khắc xử trí hung thủ giết người, nhân chứng vật chứng đầy đủ hết, Âu Dương Thiên Minh bị tòa án phát quyết hình phạt 25 năm tù, ngay hôm đó chấp hành.



Từng là người ngang ngược càng rỡ, một trong Tứ công tử ở thành phố Thượng Hải, Âu Dương Thiên Minh cứ như vậy từ đám mây ngã vào đáy cốc. Hắn không phải một người tình nguyện sống tịch mịch, mà là người có thù tất báo, hắn âm thầm thề, chỉ cần mình có cơ hội đi ra ngoài, nhất định sẽ tiễn đưa Diệp Khiêm đi điện Diêm vương đưa tin. Ngồi tù, hắn cũng không có bao nhiêu sợ hãi, bởi vì hắn tin tưởng phụ thân của mình rất nhanh có thể xoay người, dù sao, không có người nào so với hắn hiểu rõ mạng lưới quan hệ của Âu Dương Thành lớn đến bao nhiêu. Chỉ cần phụ thân của mình một lần nữa cầm quyền, chính mình rất nhanh có thể từ trong phòng giam này công khai đi ra ngoài.



Ngục giam không phải là nơi dành cho người ở, tại đây tràn ngập nhân vật tam giáo cửu lưu, mà Âu Dương Thiên Minh thân thủ cũng không có hơn ai, phụ thân lại tạm thời rơi đài, khó tránh khỏi hắn sẽ phải chịu một ít đối đãi vô nhân đạo. Nếu như nói, trước kia Âu Dương Thiên Minh tính cách ngang ngược càn rỡ, như vậy hắn hiện tại bắt đầu trở nên có chút âm trầm. Khuất nhục, thường thường có thể cho một người từ quang minh rơi vào Hắc Ám, mà đối với người một mực chạy trong bóng đêm như Âu Dương Thiên MMinh mà nói, khuất nhục sẽ đưa hắn vào Hắc Ám Thâm Uyên, cung điện ma quỷ.



Trong biệt thự của Tần Nguyệt, Diệp Khiêm ngồi ở trên ghế sa lon, bắt chéo hai chân, một bộ dáng nhàn nhã.



"Cái gì? Hắn về sau ở chỗ này?" Nghe xong Tần Nguyệt nói Diệp Khiêm về sau sẽ cùng các nàng "Ở chung", Triệu Nhã kinh ngạc nói.



Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, nói: "Về sau chúng ta sẽ ở cùng nhau dưới một cái mái hiên, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra."



"Không được, ta kiên quyết phản đối." Triệu Nhã nói, "Nguyệt tỷ tỷ, ngươi sao có thể lại để cho tên tiểu lưu manh này ở cùng với chúng ta tại đây? Vạn nhất nếu phát sinh chuyện gì thì phải làm sao bây giờ? Hội tỷ tỷ, ngươi cũng nói đi? Ngươi cũng tán thành ý kiến của ta phải không?."



Hồ Hội nở nụ cười, nói: "Ta không có ý kiến gì." Nàng đối với Diệp Khiêm tràn ngập tò mò, nàng rất muốn biết rõ về Diệp Khiêm, thế nhưng hiển nhiên Diệp Khiêm sẽ không đơn giản nói ra tất cả cho nàng được. Ở chung, không thể nghi ngờ là phương pháp hiểu rõ Diệp Khiêm nhanh nhất, dù sao cũng gặp mặt hàng ngày thì cơ hội hiểu rỏ về Diệp Khiêm sẽ nhiều hơn.
"Ngươi sao thức dậy sớm thế?." Hồ Hội mỉm cười ngọt ngào một chút nói ra.



"Thói quen, ha ha!" Diệp Khiêm nói, "Hôm nay là cuối tuần, ngươi còn phải đi làm sao?"



"Ừ, hội sở có chút việc, ta phải đích thân đi xử lý một chút." Hồ Hội nói.



"Ah!" Diệp Khiêm lên tiếng, hỏi: "Có muốn ta giúp không?"



Hồ Hội nhàn nhạt nở nụ cười, nói: "Không cần, một ít chuyện nhỏ mà thôi. Ở trên bàn trà phòng khách có số điện thoại quán bán thức ăn nhanh, nếu ngươi đói bụng thì gọi điện thoại kêu họ mang tới là được. Ta đi trước!"



Nói xong, Hồ Hội chậm rãi hướng bên ngoài biệt thự đi ra, không bao lâu vang lên âm thanh của tiếng động cơ ô tô, càng ngày càng xa. Diệp Khiêm không khỏi có chút nở nụ cười, lẩm bẩm nói: "Đúng là một tiểu thiên sứ biết chăm sóc người khác."



Sau khi tắm xong, Diệp Khiêm không có gọi cho quán bán thức ăn nhanh, mà tự mình vào trong bếp bắt đầu nấu ăn.