Siêu Cấp Binh Vương

Chương 83 : Thả Nàng Đi

Ngày đăng: 10:56 30/04/20


Diệp Khiêm đang nấu nướng thì Triệu Nhã mặc đồ ngủ mơ mơ màng màng từ trên lầu đi xuống, không chút do dự liền hướng phòng bếp đi vào. Nàng hồn nhiên quên trong nhà mình còn có một người nam nhân.



"Hội Nhi tỷ tỷ, bữa sáng đã làm xong chưa? Ta đói bụng quá." Triệu Nhã mơ mơ màng màng nói.



Diệp Khiêm mờ mịt quay đầu lại, trông thấy Triệu Nhã mặc một bộ áo ngủ đứng tại cửa phòng bếp, bộ ngực sữa lộ ra phân nữa, không khỏi hơi sững sờ. Không phải đã nói không được không mặc quần áo bốn phía chạy loạn sao? Chẳng lẽ chỉ cho phép châu quan phóng hỏa, không cho phép dân chúng đốt đèn, Triệu Nhã mặc thành như vậy đây không phải rõ ràng là đang câu dẫn mình phạm tội nha.



Triệu Nhã tựa hồ cũng cảm giác được có chút không đúng, vuốt vuốt hai mắt còn buồn ngủ, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đứng trước mặt là một người nam nhân, lập tức chấn động, cả kinh kêu lên: "Ah..." Sau đó cuống quít che bộ ngực của mình, lui ra ngoài.



"Ngươi... Ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Triệu Nhã trốn ở bên ngoài phòng bếp, duỗi đầu hỏi.



"Chóng mặt, ta đói bụng cho nên mới đến phòng bếp làm ít đồ ăn, có cái gì kỳ quái. Ta làm ba phần, ngươi muốn ăn hay không?" Diệp Khiêm hỏi. Vừa nói vừa bưng một đĩa thức ăn hướng Triệu Nhã đi tới.



"Đừng nhúc nhích, ngươi... Ngươi đừng tới đây." Triệu Nhã khẩn trương nói. Triệu Nhã lệch cái đầu suy nghĩ một chút, giống như tối hôm qua Tần Nguyệt đồng ý cho tên lưu manh ở chỗ này, chính mình như thế nào đem chuyện này quên đi ah. Dùng sức hít hà, chỉ cảm thấy một cổ mùi thơm xông vào mũi. "Vô sự mà ân cần, nói mau, ngươi có phải có âm mưu gì hay không?" Triệu Nhã nói.



"Đjxmm~, hảo tâm lại bị coi như lòng lang dạ thú, không ăn thì thôi." Nói xong, Diệp Khiêm lấy đĩa thức ăn trở về, để trên quầy của phòng bếp, sau đó bưng lên đĩa thức ăn của mình đi ra ngoài.



"Ngươi... Ngươi để đó, ta đi đổi bộ y phục, đừng đem phần của ta ăn hết ah." Triệu Nhã nói xong, vội vàng hấp tấp hướng trên lầu chạy tới. Không có bao lâu, liền thay đổi một thân trang phục bình thường đi xuống. Bưng lênđĩa thức ăn trong phòng bếp đi đến trước bàn ăn ngồi xuống, bắt đầu ăn.




"Đã hỏi ra lai lịch của nàng chưa?" Diệp Khiêm quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Vĩ, hỏi.



Lý Vĩ có chút nhún vai, nói: "Nàng này miệng quá cứng rắn, hỏi cái gì cũng không trả lời, mọi phương pháp ta đều thử qua rồi, xem ra là đã được huấn luyện đặc thù."



Diệp Khiêm có chút nhẹ gật đầu, chậm rãi đi đến đối diện nữ tử trẻ tuổi, nói: "Ngươi không giống như là người Hoa Hại, nói đi, mục đích của ngươi là cái gì?"



"Ngươi hay là giết ta đi!" Nữ tử trẻ tuổi không có chút nào sợ hãi, nói.



"Chúng ta không cừu không oán, ta tại sao phải giết ngươi?" Diệp Khiêm thản nhiên nói, "Nếu như ta không có đoán sai ngươi hẳn là người của Ám Dạ Hoa Bách Hợp a?"



Thân thể của nữ tử trẻ tuổi không khỏi hơi khẽ chấn động, rất nhanh liền khôi phục nguyên dạng, nói: "Ngươi đừng muốn từ trong miệng của ta biết rỏ bất cứ chuyện gì, ta khuyên ngươi hay là đừng hao tâm tổn trí nữa."



Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười, quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Vĩ, nói: "Thả nàng đi"



Lý Vĩ hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn xem Diệp Khiêm. Nữ tử trẻ tuổi cũng kinh ngạc không thôi, lúc bị Lý Vĩ bắt lấy, nàng cũng sớm đã làm xong chuẩn bị hi sinh, thế nhưng mà không nghĩ tới sau khi Diệp Khiêm đến chỉ tùy tiện hỏi mình mấy vấn đề, liền đem mình thả. Nhìn thấy sắc mặt lạnh nhạt của người trẻ tuổi trước mặt, nữ tử trẻ tuổi trong nội tâm không khỏi âm thầm suy đoán thân phận của hắn, mục đích của hắn làm như vậy là gì.