Siêu Cấp Cường Giả

Chương 121 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 01:50 20/04/20


Vào giữa trưa khi ánh mặt trở đã lên tới đỉnh, nhiệt độ trong không khí trở nên rất nóng, mặc dù là như thế nhưng trong sân trường của Đại học Đông Hải lại vô cùng náo nhiệt.



- Trạng Nguyên đế, không phải nói nam nhân Đông Bắc cao lớn uy mãnh, nữ nhân Đông Bắc thon cao phóng khoáng sao?



Bên trong phòng 108, Trang Bích Phàm thấy Bùi Đông Lai thu dẹp đồ đặc thì làm ra bộ dạng trên thông thiên văn, dưới rành địa lý, nói:



- Thoạt nhìn thì ngươi không giống người Đông Bắc lắm, nguyên quán hẳn không phải là Đông Bắc a?



Bùi Đông Lai vừa mới thu thập xong đồ vật này nọ, nghe tbl nói như thế thì cười nói:



- Là người Đông Bắc, bất quá từ nhỏ thì thân thể của ta đã không được tốt cho lắm, điển hình là một ấm sắc thuốc.



- Thật có lỗi, ta không biết là như vậy.



Nghe được Bùi Đông Lai nói như vậy thì tbl hơi ngẩn ra sau đó khom người xuống giải thích.



- Trang Bích Phàm, ta nói chú đừng có thể đừng có lộ ra vẻ nho nhã trang bức như thế có được không?



Thấy được bộ dạng kia của Trang Bích Phàm thì Ngô Vũ Trạch tức giận nói.



- Ta nói rồi ta chưa bao giờ trang bức, cái này gọi là khôn sĩ, khôn sĩ biết không?



Trang Bích Phàm ngẩng đầu lên, vẻ mặt tươi cười nhìn Ngô Vũ Trạch.



- Ca hoàn toàn bị chú đánh bại rồi.



Ngô Vũ Trạch cũng không phải là không quen nhìn hành động của Trang Bích Phàm, hắn cố ý trêu chọc Trang Bích Phàm mà thôi, Trang Bích Phàm trả lời một cách trực tiếp như thế thì làm cho hắn liền cảm thấy vô lực.



- Căn cứ vào sự sắp xếp của nhà trường thì đệm chăn cùng với đồ dùng hằng ngày thì học sinh tự mua, trong cửa hàng trường học cũng có bán những thứ này, hay là chúng ta đi qua mua đi?



Mắt thấy Bùi Đông Lai thu thập đồ đạc thì Cổ Văn Cảnh đề nghị nói.



Ngô Vũ Trạch cùng Trang Bích Phàm đều là người ở bên ngoài, đều không mang theo hành lý tới đây, nghe được Cổ Văn Cảnh nói như vậy thì liền gật đầu đáp ứng.



Bùi Đông Lai muốn đi báo danh trước, ln vốn muốn chuẩn bị đồ dùng cho hắn, bất quá đã bị Bùi Đông Lai từ chối, tự nhiên hắn cũng sẽ đồng ý đề nghị của Cổ Văn Cảnh.



Bùi Đông Lai cũng âm thầm cảm thán Cổ Văn Cảnh quả thật là biết khiêm tốn, gia gia của Cổ Văn Cảnh là hiệu trưởng ĐH, chắc sớm là chuẩn bị đồ dùng cho hắn rồi.



So với Cổ Văn Cảnh thì bất đồng, Ngô Vũ Trạch cũng không có giả vờ khiêm tốn, một thân của hắn toàn mặc những đồ nhãn hiệu nổi tiếng, trên tay còn có một chiếc đồng hồ xa xỉ, còn khi đến trường thì đều đi trên chiếc Porsche Cayenne.



- Mới lúc này, ta vừa ghé ngang qua cửa hàng thì thấy nơi đó cách nơi này khá xa, hay là mọi người hãy lên xe của ta đi qua đó đi.



Ra khỏi phòng thì Ngô Vũ Trạch đi đến chiếc Porsche Cayenne rồi nói.



Cổ Văn Cảnh thân là cháu của cbn, mặc dù xuất thân từ thư hương môn đệ (*) nhưng gia cảnh lại không tầm thường, nếu hắn thích thì không chỉ là chiếc Cayenne mà cho dù là chiếc xe tanks thì cũng có thể mua được. Cho nên thấy được chiếc Cayenne của Ngô Vũ Trạch thì Cổ Văn Cảnh cũng không tỏ ra kinh ngạc hay hâm mô gì.



(*) nhà dòng dõi Nho học (chỉ người có học)




- Tôn Vệ Đông, ngươi có phải hay không cảm thấy được tỷ không ăn nổi cơm a?



Bên tai vang lên lời nói của Tôn Vệ Đông thấy được ánh mắt có ý đồ của Tôn Vệ Đông thì đôi mi thanh tú của Hạ Y Na liền nhăn lại.



Bởi vì nghe theo lời dặn dò của Tôn Tường Vân lại biết được sự lợi và hại trong đó cho nên Tôn Vệ Đông đã hoàn toàn theo đuổi Hạ Y Na, lấy đó là chuyện quan trong nhất trước mắt.



Lúc này thấy được Hạ Ỵ Na có ấn tượng không tốt đối với bản thân mình thì Tôn Vệ Đông cũng không có buông bỏ, hắn vẫn như cũ vẫn luôn duy trì nụ cười tao nhã:



- Y Na, ý của anh không phải là như thế.



- Tôn Vệ Đông, tỷ mặc kệ ngươi có muốn chơi trò lăn qua lăn lại trên giường với tỷ hay là coi trọng tiền của Hạ bàn tai hoặc là coi trọng quyền của ông ngoại tỷ, nói túm lại là tỷ không có hứng thú đối với ngươi, không cần phải giống cái thứ gì đó đi theo đuôi của tỷ đâu.



Có lẽ là thấy được Tôn Vệ Đông thật sự rất phền hạ, cho nên Hạ Y Na liền trực tiếp ngả bài luôn, sau đó không đợi Tôn Vệ Đông trả lời, nàng đã đi tới chiếc Land Rover.



"Bá!"



Lời nói của Hạ Y Na đã làm cho sắc mặt của Tôn Vệ Đông biến đổi, bất quá hắn rất nhanh liền điều chỉnh được vẻ mặt của mình, vội vàng đuổi theo Hạ Y Na:



- Y Na, em hiểu lầm ý tứ của anh rồi.



- Ai nha, Tôn Vệ Đông, tỷ nói ngươi nè, tại sao ngươi lê mề giống như đàn bà thế?



Hạ Y Na có chút không kiên nhẫn:



- Tỷ đã nói với ngươi, tỷ đối với thứ công tử quyền thế như ngươi thì không có hứng thú, càng không có tình thú. Nguồn truyện: Truyện FULL



Nói xong thì Hạ Y Na giống như sợ Tôn Vệ Đông không hiểu, liền giơ tay lên chỉ vào Bùi Đông Lai đang đứng bên chiếc Cayenne rồi nói:



- Tỷ thích cái dạng nam nhân tự thân phấn đấu như hắn, ngươi có hiểu không?



Ân?



Ngạc nhiên nghe được Hạ Y Na nói như thế, Tôn Vệ Đông liền nhíu mày thôi nhìn vào phương hướng mà Hạ Y Na chỉ.



Ngay sau đó.



Hắn liền thấy được Bùi Đông Lai, mà Bùi Đông Lai cũng có cảm giác được ai đang nhìn mình, Bùi Đông Lai liền quay lại.



Ánh mắt hai người gặp nhau trên không trung, nhất thời liền kích lên một tia lửa vô hình.



Trong phút chốc, Tôn Vệ Đông giống như là đã lọt vào sét đánh, cả người liền trở nên cứng ngắc.



Oan gia ngõ hẹp.



(*) nhà dòng dõi Nho học (chỉ người có học)