Siêu Cấp Cường Giả

Chương 190 : Đông Lai thượng vị ( 2 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Phương Chấn chết, Tào Nghiễm Giang rớt đài, Phương Hiểu Hồng bị bắt.



Chỉ trong 2 ngày mà hàng loạt tin tức được truyền ra làm cho giới thượng lưu ở Hồ Giang phải bàn tán.



Bên trong, Bạch Quốc Du đạp lên hài cốt Tào Nghiễm Giang để thượng vị.



Bên ngoài, tất cả các lão đại ở Hồ Giang rục rịch, hắc đạo Hồ Giang phong vân tái khởi, kẻ thù của Phương Chấn bắt đầu mài dao, chuẩn bị lật đổ địa vị Phương Chấn, hùng bá Hồ Giang.



Người ở phía sau đạo diễn là ai?



Đối mặt với loạn cục, đối mắt với khối bánh ngọt sắp được chia cắt. Các thương nhân, chính khách, hắc đạo kiêu hùng, bọn hắn không suy nghĩ nhiều mà đợi sự việc kết thúc để ra tay đoạt miếng bánh ngọt này.



Buổi trưa, trong một tòa nhà rộng lớn gần 300 mét vuông. Thân là mãnh tướng đệ nhất dưới tay của Phương Chấn, Phương Hồng Cương đang ngậm một điếu xì gà, nhìn ra bên ngoài, trong lòng cũng không biết suy nghĩ cái gì.



- Hồng Cương, bát gia đã chết, đây là cơ hội để anh thượng vị, anh tính khi nào thì sẽ ra tay?



Trong phòng khách, một nữ nhân mặc một bộ sườn xám đi đến sau Phương Hồng Cương, đưa tay ôm lấy Phương Hồng Cương, nhẹ nhàng để đôi môi vào sát tai hắn.



"Ba!"



Đối mặt với sự khiêu khích của nữ nhân thì này Phương Hồng Cương liền sờ trên kiêu đồn của nàng, âm hiểm cười nói:



- Bát gia đã chết, trước mắt không biết cảnh sát sẽ làm như thế nào, lại nói, nếu kẻ nào tùy tiện ra tay trước thì cảnh sát tuyệt đối sẽ bắt hắn.



- Ý tứ của anh là muốn đợi thời cơ, sau đó mới ra tay?



Thân là nữ nhân thân cận nhất của Phương Hồng Cương thì mỹ nữ này cũng không phải là bình hoa, ngược lại nàng chính là quân sư của Phương Hồng Cương. Lúc này nghe Phương Hồng Cương nói như thế thì mỹ nữ này liền cười:



- Bản thân em hiểu được, nếu anh không ra tay trước thì những người đó cũng sẽ ra tay tranh giành nhau. Đến lúc đó đầu rơi máu chảy, nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.



- Anh cũng nghĩ như vậy.



Nghe nữ nhân nói như thế thì Phương Hồng Cương nở ra nụ cười sáng lạn, đồng thời bàn tay hắn thuần thục mò vào giữa 2 chân của nàng, hướng về phía khu hoa viên thần bí.



Nữ nhân này mị nhãn như tơ giống như là đang đợi được phét vậy.



" Két"



Sau đó, coi như Phương Hồng Cương định mang mỹ nhân này quất một trận thì đột nhiên cửa phòng bị người khác đẩy ra, một thân hình cao to liền xuất hiện trước cửa.



"Bá!"



Xem thanh niên mới xuất hiện thì vô luận là Phương Hồng Cương hay là nữ nhân kia đều vô cùng khiếp sợ.



- Xem ra thì chắc hắn ta nên chậm lại một chút.



Thanh niên kia nhẹ nhàng khép của, không chút hoang mang đi vào phòng khách.




- Cô cảm thấy rằng nếu là Bạch Quốc Du, hoặc là cả Bạch gia thì như thế nào?



Bạch Quốc Du?



Cả Bạch gia?!



"Bá!"



Không riêng gì Phương Hồng Cương mà ngay cả Lý Ngọc đều cả kinh.



Bọn hắn cùng với rất nhiều người trong Hồ Giang cho rằng lần này chính là do Bạch Quốc Du vặn ngã Tào Nghiễm Giang, để Bạch Quốc Du có thể chiếm lấy vị trí của Tào Nghiễm Giang.



Bọn hắn không nghĩ tới việc Bạch Quốc Du thượng vị sẽ có quan hệ tới Bùi Đông Lai.



- Điều…. Điều đó không có khả năng



Khuôn mặt Phương Hồng Cương lộ ra vẻ không tin.



Không riêng gì Phương Hồng Cương mà ngay cả Lý Ngọc cũng hoài nghi, ở nàng xem ra, Bùi Đông Lai làm sao có thể quen biết với Bạch Quốc Du thậm chí là cả Bạch gia?



Không có khả năng?



" Reng…Reng…"



Điện thoại vang lên, Bùi Đông Lai lấy điện thoại ra, thấy người gọi là Bạch Quốc Du thì hắn liền mỉm cười bắt máy.



- Đông Lai, Tào Nghiễm Giang đã rớt đài, hơn nữa ta cũng đã hủy bỏ lệnh truy nã cậu, kế hoạch của cậu có thể bắt đầu triển khai.



Giọng nói của Bạch Quốc Du vang lên, Phương Hồng Cương và Lý Ngọc nghe được vậy thì liền há hốc mồm.



- Đã biết, Bạch thúc.



"Đô... Đô..."



Điện thoại bị tắt, ánh mắt Bùi Đông Lai nhìn về phía Phương Hồng Cương và Lý Ngọc.



" Bịch"



Thấy Bùi Đông Lai nhìn mình, Phương Hồng Cương liền giống như một con chó TQ quỳ rạp xuống đất:



- Sau này, tôi Phương Hồng Cương chính là con chó của Bùi thiếu, Bùi thiếu chỉ hướng Đông, tôi sẽ không dám đi về hướng Tây.



Bùi Đông Lai mỉm cười, nắm chặt quả táo trong tay.



Phong ba hắc đạo ở Hồ Giang sắp tới, Đông Lai thượng vị.