Siêu Cấp Cường Giả

Chương 191 : Đông Lai thượng vị ( 3 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Khách sạn Hoa Bắc là một trong những khách sạn tốt nhất ở Hồ Giang, nằm ở sát bên Tây Hồ nên nơi này vô cùng an tĩnh.



Đám người Hạ Y Na qua đêm ở đây.



Lúc này đây trong phòng, tất cả mọi người đều có mặt. Ai cũng trầm mặc không nói gì.



- Đều tại ta, nếu ta không đề nghị mọi người đến Hàng Châu thì Đông Lai cũng sẽ không xảy ra chuyện.



Ngô Vũ Trạch mở miệng nói, ngữ khí đầy vẻ tự trách.



Đêm qua, hắn say đến bất tỉnh nhân sự, thẳng đến sáng sớm đứng lên mới biết được Bùi Đông Lai bị truy nã, trong lòng hắn đã ngập tràn áy náy.



- Vũ Trạch, ai cũng không nghĩ ra sẽ phát sinh chuyện như vậy, chú không cần phải tự trách.



Nghe được Ngô Vũ Trạch nói như thế thì Cổ Văn Cảnh thì vỗ lấy bả vai Ngô Vũ Trạch, an ủi nói.



Mắt Ngô Vũ Trạch đỏ hồng, cúi đầu hút thuốc, không có nói cái gì nữa. Tất cả mọi người đều trầm mặc, không biết làm làm gì nữa.



Đối với mọi người mà nói thì chuyện ngày hôm qua giống như là trăng trong nước vậy, có vẻ không chân thật.



- Hạ Y Na đâu?



Mắt thấy không khí có chút áp lực, Cổ Văn Cảnh mở miệng hỏi.



- Buổi sáng mình đã đi tìm Hạ tỷ nhưng Hạ tỷ lại không mở cửa, sau đó mình lại tiếp tục gõ cửa nhưng mà Hạ tỷ vẫn không muốn nhìn chúng ta.



Tằng Khả Tâm nhỏ giọng nói.



Tằng Khả Tâm vừa nói xong thì tất cả mọi người đều im lặng.



Trước kia, bọn hắn cảm thấy Hạ Y Na tò mò với Bùi Đông Lai, nhưng mà càng ngày bọn hắn càng thấy quả thật là Hạ Y Na đã động tâm đối với Bùi Đông Lai.



Lúc này đây, Hạ Y Na mặc quần áo, dựa vào đầu giường, suy nghĩ xuất thần.



Ngay khi biết được cha cùng ông ngoại của mình không có cách nào để cứu Bùi Đông Lai thì Hạ Y Na giống như là trút hết khí lực. Sau khi đến khách sạn thì nàng tự nhốt mình ở trong phòng, cả một đêm không chợp mắt.



Đối với Hạ Y Na mà nói thì một đêm này chính là đêm mà nàng khó quên nhất.



Nàng không biết vì sao mình lại thích Bùi Đông Lai, nàng chỉ cảm thấy rằng hiện tại hình bóng của Bùi Đông Lai đang dần dần rời xa nàng.



" Reng….Reng.."



Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên. Nghe được như vậy thì Hạ Y Na cũng không lập tức nghe máy, vẻ mặt nàng mờ mịt cầm chiếc ai phôn lên, chuẩn bị cúp điện thoại.



Dường như… Nàng không có tâm tư nghe điện thoại.



Ách?



Đột nhiên, nàng nhìn thấy người gọi là Bùi Đông Lai.
- Cậu lợi dụng người Phương Chấn thủ tiêu người Quý Hồng, Quý Hồng chẳng những bị tổn thương trầm trọng, hơn nữa nàng ta lại bị Trần Anh theo dõi.



Nói đến Quý Hồng thì Liễu Nguyệt căm giận không thời, đồng thời nàng không nhịn được mà cảm thán Bùi Đông Lai. Nàng cũng Quý Hồng tranh đấu mười mấy năm, lần này rơi vào thế hạ phong, đột nhiên Bùi Đông Lai lại ra tay giúp đỡ, chẳng những giúp nàng từ nguy thành an, mà còn khiến cho Quý Hồng phải té đau.



- Hiện tại Quý Hồng đang ở đâu?



Bùi Đông Lai hỏi.



- Nghe nói đêm qua nàng ta đã bị Trần Anh đem đi.



Liễu Nguyệt nói xong, nhịn không được hỏi:



- Đông Lai, cậu muốn làm gì?



- Tính toán đi tìm nàng.



Bùi Đông Lai cũng không giấu diếm mục đích trở về Đông Hải lần này.



- Tìm nàng ta?



Lời nói của Bùi Đông Lai khiến Liễu Nguyệt hoảng sợ, nàng khó hiểu hỏi:



- Đông… Đông Lai, nói vậy chắc hẳn đã biết chuyện tối qua là do cậu làm, như vậy thì nàng sẽ hận cậu thấu xương. Cậu đi tìm nàng không phải là tương đương dê vào miệng cọp, sẽ rất nguy hiểm.



- Yên tâm đi Liễu tỷ, nàng sẽ không dám đụng đến ta, cũng không thể động được ta.



Vẻ mặt Bùi Đông Lai tự tin nói.



- Chẳng… Chẳng lẽ cậu đã đạt tới cảnh giới Ám Kính?



Liễu Nguyệt chợt bừng tỉnh.



Bùi Đông Lai thừa nhận:



- Đúng vậy, tối qua cùng thủ hạ của Phương Chấn giao thủ, cuối cùng ta đã từ trong quyết đấu đột phá.



- Quý Hồng đã đạt tới cảnh giới Ám Kính, cậu cũng thế, nói như vậy thì quả thật nàng ta không thể động vào cậu.



Nghe Bùi Đông Lai nói vậy thì Liễu Nguyệt yên lòng, đồng thời nàng có chút nghi hoặc, hỏi:



- Bất quá… cậu tìm nàng ta để làm gì?



- Thu phục nàng.



Sông Hoàng Phổ có chôn hài cốt, cũng là nơi chôn dã tâm của nhiều người.



Thiếu niên đi ra từ trong núi, 3 tháng sau khi bước vào Đông Hải, lần đầu tiên lộ ra dã tâm.