Siêu Cấp Cường Giả

Chương 197 : Vũ Thần vừa ra định càn khôn ( Hạ )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


- Ta cho ông một cơ hội xuất kiếm.



Bên tai vang lên lời nói cuồng vọng của Bùi Vũ Phu, Quý Hồng như là bị trúng phải Định Thân Thuật, nàng ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, vẫn không nhúc nhích



Thân là đại tỷ lớn của Đông Hải, nàng đã thấy nhiều người cuồng vọng.



Ở nàng xem ra, những người đó so với Bùi Vũ Phu thì kém vạn lần.



Thậm chí ngay cả sư phụ của nàng Cô Độc Phong Ảnh cũng chưa bao giờ cuồng vọng như thế.



- Bùi Vũ Phu, 20 năm trước ngươi ngông cuồng, 20 năm sau cũng như thế. Chẳng lẽ bài học về 18 năm trước không làm ngươi đổi tính sao?



Cô Độc Phong Ảnh gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Vũ Phu, cười lạnh hỏi.



- Haizz….



Nghe Cô Độc Phong Ảnh nhắc chuyện 18 năm trước, Bùi Vũ Phu nhẹ nhàng cười nói:



- Cô Độc Phong Ảnh, vừa rồi ta có nói cho ông 1 cơ hội xuất kiếm. Nếu ông đã lãng phí cơ hội này, như vậy từ nay về sau ta sẽ làm ông phong kiếm.



- Tiểu Hồng, lui ra phía sau!



Chiến ý của Cô Độc Phong Ảnh bùng nổ, cả người giống như một thanh lợi kiếm sắp được rút ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén.



Cảm nhận được chiến ý khủng bố của Cô Độc Phong Ảnh, cả người Quý Hồng run lên, nàng không nói hai lời, vội vàng lui ra phía sau.



Mặc dù nàng đã đạt đến cảnh giới Ám Kính, nhưng mà nàng rất rõ, trận chiến giữa Bùi Vũ Phu và Cô Độc Phong Ảnh, nàng không có tư cách xen vào.



Thậm chí, nàng có một vạn lý do tin tưởng, trên thế giới này, người có thể nhúng tay vào trận luận võ này cũng không có mấy người.



- Bùi Vũ Phu, 20 năm trước, ta khiêu chiến ngươi nhưng ngươi đã cự tuyệt, để ta trở thành trò cươi của giới võ học. Vì muốn rửa sạch mối sỉ nhục năm đó, ta đã bế quan ở Thiên Sơn 10 năm, dùng 10 năm để mài kiếm.



Chiến ý của Cô Độc Phong Ảnh không ngừng tăng lên, thanh bảo kiếm phía sau lừng dường như là cảm nhận được chiến cho nên phát ra những tiếng vù vù:



- 10 sau, ta mang kiếm rời núi, quét ngang giới võ học nhưng chưa bao giờ rút kiếm ra. Hôm nay ta muốn nói cho người biết, cho dù ta không rút kiếm cũng có thể thắng ngươi.



Nói xong, khí thế trên người của Cô Độc Phong Ảnh đột nhiên thay đổi, giống như một vị kiếm thần hạ phàm.



So sánh với Cô Độc Phong Ảnh mà nói, trên người Bùi Vũ Phu vẫn tản mác ra khí tức quý dị như cũ, làm người ta có một loại cảm giác mơ hồ. Trong lòng ông không có cách nào khẳng định hắn có đứng ở đó hay không?



- Bùi Vũ Phu thời đại của ngươi đã kết thúc.



Cô Độc Phong Ảnh hét to lên một tiếng, chiến ý của hắn tăng lên tới đỉnh.



Cảm nhận được chiến ý của Cô Độc Phong Ảnh, Quý Hồng có cảm giác như chuột thấy mèo.



Ngay sau đó.



Thân hình của Cô Độc Phong Ảnh động.



Chỉ thấy thân hình của hắn lóe lên, lướt về phía Bùi Vũ Phu, giống như là một mũi tên được bắn ra. Tốc độ vô cùng khủng khiếp, trên không trung chỉ để lại một đạo tàn ảnh.



Hắn hóa thủ vi kiếm, thân hình hơp gấp lên, giống như Lạc Nhật Cung.



Cung Bộ Thứ Kiếm.



Cô Độc Phong Ảnh ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay đó chính là Cung Bộ Thứ Kiếm trong Bát Tiên Kiếm trứ danh.



" Ong..Ong.."
"Bá!"



Cả người Cô Độc Phong Ảnh chấn động, hắn nhẹ buông tay, chuôi kiếm trong tay liền rớt xuống.



" Leng Keng"



Chuôi kiếm rơi xuống đất, thanh âm chói tai vang lên.



Kiếm còn, người còn.



Kiếm đoạn, người mất.



Đối với một kiếm khách mà nói, kiếm chính là sinh mạng thứ 2 của hắn.



Hiện giờ, Thất Tinh Long Uyên kiếm gãy, trong nháy mắt sắc mặt hắn trở nên trắng bệch.



Dưới ánh đèn, hắn xoay người nhìn về phía Bùi Vũ Phu.



Hắn nhìn thấy một bóng lưng ao ngạo.



Bóng lưng kia giống như một tòa núi lớn làm cho hắn có cảm giác không thể nào chinh phục được.



- Bùi… Bùi Vũ Phu … làm sao ngươi có thể đánh gãy Thất Tinh Long uyên?



Vẻ mặt Cô Độc Phong Ảnh ngây ngốc hỏi.



Dường như cho đến bây giờ hắn không tin rằng trong chớp mắt Bùi Vũ Phu có thể đánh gãy thanh Thất Tinh Long Uyên kiếm trong tay hắn.



- Một ngón tay mà thôi.



Bùi Vũ Phu xoay người, thản nhiên nói.



Một ngón tay.



Trong nháy mắt, Thất Tinh Long Uyên gãy?



Nghe Bùi Vũ Phu nói thế thì hắn liền giống như nghe được một chuyện cười. Trước hết hắn cả kinh, sau đó ngửa mặt lên trời cười to, cười xong, hắn điên cuồng lắc đầu:



- Không có khả năng! Đây tuyệt đối không có khả năng! Bùi Vũ Phu, ngươi đang nói hưu nói vượn!



- Cảnh giới cao nhất của Kiếm pháp không phải là nhân kiếm hợp nhất, mà phải là tâm tung vô kiếm ( trong lòng không có kiếm).



Bùi Vũ Phu cười nhẹ:



- Cô Độc Phong Ảnh, bản thân ngươi được xưng là kiếm khách đệ nhất Tung của. Trên thực tế, ngươi còn kém xa.



Tâm trung vô kiếm?



- Bùi Vũ Phu, thật không nghĩ rằng ngươi đã đạt tới cảnh giới này.



Toàn thân Cô Độc Phong Ảnh rung lên, sau đó ánh mắt phức tạp nhìn Bùi Vũ Phu, nhẹ giọng nói:



- Ta bại rồi.



Boom to xuất hiện Mừng Noel



Ch 19