Siêu Cấp Cường Giả

Chương 198 : Nhân sinh của Qua tử không cần phải giải thích

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Thua.



Thua rồi.



Cô Độc Phong Ảnh thua bởi Bùi Vũ Phu.



Chỉ có một chiêu.



Nghe một người luôn kiêu ngạo như Cô Độc Phong Ảnh mở miệng nói " Ta thua rồi" thì Quý Hồng liền ngây ngốc, nàng không thể tưởng tượng được một người mà nàng cho rằng thần thông quảng đại nhất lại có thể thua.



Một trận chiến vừa rồi giống như là mở ảo, không chân thật. Nguồn truyện: Truyện FULL



Tựa như ảo mộng.



Dường như đã nhận ra ánh mắt của Quý Hồng, Cô Độc Phong Ảnh không nhịn được mà xoay đầu lại, nhẹ giọng:



- Tiểu Hồng.



Quý Hồng nghe vậy thì lấy lại tinh thần, từng bước đi đến Cô Độc Phong Ảnh.



Một bước, hai bước, ba bước….



Giờ phút này đột nhiên Quý Hồng cảm thấy khoảng cách giữa mình và Cô Độc Phong Ảnh vô cùng xa xôi, dường như trải qua mấy thế kỷ nàng mới có thể bước đến trước người Cô Độc Phong Ảnh.



- Xin lỗi Tiểu Hồng, sư phụ đã thua.



Hình như hiểu được tâm tình của Quý Hồng, Cô Độc Phong Ảnh chua sót mở miệng, trong giọng nói đã tràn ngập ý xin lỗi.



- Không có… sư phụ không thua.



Quý Hồng điên cuồng mà lắc đầu, nàng cho rằng đó chỉ là giấc mơ.



- Hài tử ngốc, thua là thua.



Sau khi chiến bại, Cô Độc Phong Ảnh đã thông suốt, hắn không chấp nhất nữa, bàn tay khẽ vỗ nhẹ vào đầu của Quý Hồng.



Quý Hồng không trả lời, 2 mắt hồng lên, nước mắt cứ như vậy mà chảy xuống.



- Bùi Vũ Phu, trận này ta thua, thua tâm phục khẩu phục.



Thấy Quý Hồng rơi lệ, Cô Độc Phong Ảnh hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn phía Bùi Vũ Phu:



- Kiếm đoạn, nhân vong, việc còn lại ta sẽ tự mình làm. Nhưng mà, ta có một việc muốn nhờ..



- Sư phụ.



Quý Hồng nghe thấy thế thì liền thất thanh hô to.
Nghe xong Bùi Vũ Phu nói thì mọi khúc mắc trong lòng Quý Hồng liền dược cởi bỏ.



- Năm đó, ta gãy chân rời khỏi Tử Cấm Thành, tất cả mọi người cho rằng ta Bùi Vũ Phu sợ, sợ, đấu không lại.



Thấy Quý Hồng đã cởi mở tâm tình, vẻ mặt Bùi Vũ Phu thổn thức nói:



- Vốn ta lười cùng lão già ở Tử Cấm Thành kia tính toán. Bất quá, nếu nhi tử ta quyết tâm thẳng lưng bước vào Tử Cấm Thành như vậy ta sẽ giúp nó tát cho những lão gia kia một tát, cô yên tâm. Đi theo nhi tử ta thì nguyện vọng kia của cô sẽ được thực hiện.



Nghe được Bùi Vũ Phu cảm thán, không riêng Quý Hồng mà ngay cả Cô Độc Phong Ảnh đều cảm thấy tốt hơn.



Bùi Vũ Phu không nói gì nữa, thay đổi đề tài:



- Đúng rồi nha đầu, khi cô đến nói chuyện với hắn thì không nên để lộ tin tức của ta ra.



- Vũ Phu, ý của ông là muốn tôi luyện hắn thêm một thời gian nữa?



Lúc này đây không đợi Quý Hồng mở miệng, Cô Độc Phong Ảnh nhịn không được hỏi.



- Tôi luyện… cũng không tính.



Bùi Vũ Phu cười khổ:



- Tính tình của nhi tử ta vô cùng chấp nhất. Nó đã quyết muốn làm gì thì cho dù trời có sập xuống nó cũng không thay đổi. Nó muốn tự thân đi vào Tử Cấm Thành, ta sẽ mặc kệ nó. Huống chi nếu ta ra tay giúp nó, không khỏi khiến những kẻ khác xem thường nó.



- Nếu ta đoán không sai, lần này ông xuống núi là bởi vì nhi tử của ông?



Cô Độc Phong Ảnh cười khổ không thôi:



- Ông đúng là dụng tâm lương khổ a.



- Hắc hắc, Cô Độc Phong Ảnh, ông đã không hiểu. Con ta phất rất nhanh, có thể thành tựu của nó một ngày nào đó sẽ vượt qua ta. Những thứ khác không nói, chỉ riêng nó đã đạt được chứng Trạng Nguyên kia thôi cũng khiến ta mất ngủ một đêm.



Bùi Vũ Phu lên tiếng, lộ ra hàm răng vàng ố, cười ngây ngốc.



"—— "



Nghe Bùi Vũ Phu mèo khen mèo dài đuôi, Cô Độc Phong Ảnh không nói gì mà Quý Hồng là một đầu hắc tuyến.



Thế giới của qua tử ngươi không cần biết.



Nhân sinh của qua tử không cần phải giải thích.



Boom to xuất hiện Mừng Noel



Ch 20