Siêu Cấp Cường Giả

Chương 236 : Là địch hay bạn?

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


- Trần tỷ…



Bùi Đông Lai muốn nói cái gì đó.



- Không nên gọi ta là Trần tỷ. Ta nhận không nổi.



Dường như Trần Anh đã phát hỏa, vẻ mặt tức giận nhìn Bùi Đông Lai, nghiến răng nghiến lợi, nói:



- Bùi Đông Lai, cậu từng nói với ta rằng cậu có vài lần duyên phận với Tiêu Phi nên cậu cũng được xem là nửa đồ đệ của Tiêu Phi.



- Vâng.



Bùi Đông Lai gật đầu.



- Nếu đã như vậy thì ta hỏi cậu, trong thời gian cậu đi theo Tiêu Phi thì Tiêu Phi có nói cho cậu vào hắc đạo, làm đại ca của hắc đạo không?



Trần Anh càng nói càng tức giận.



Theo bản năng Bùi Đông Lai đáp:



- Có.



" Vù"



Bên tai vang lên từ " Có" Trần Anh tức giận đến cả người run lên, không nói hai lời vội vung tay ra, tát một phát vào mặt Bùi Đông Lai.



" Vù"



Đối mắt với một tát của Trần Anh, Bùi Đông Lai vẫn không có né tránh.



- Vì sau cậu không né?



Bàn tay của Trần Anh cách mặt của Bùi Đông Lai khoảng 1cm thì liền dừng lại.



Lúc trước, khi hắn muốn làm chuyện kia cho Tiêu Phi thì cần phai dấn thân vào hắc đạo, cho nên khi Trần Anh hỏi câu ấy thì theo bản năng hắn nói " Có". Lúc này, khi đã lấy lại được tinh thần thì hắn cũng cười khổ không thôi.



Ở hắn xem ra, cho dù hắn có nói thật thì Trần Anh cũng không tin.



Hắn cũng không giải thích nhiều, chỉ đành cười khổ:



- Bởi vì, tỷ là tỷ tỷ của ta.



Tỷ của ta.



Nghe được Bùi Đông Lai gọi mình là tỷ, nghĩ đến lúc nãy mình động thủ mà Bùi Đông Lai không né thì vẻ tức giận trên khuôn măt của Trần Anh đã biến mất quá nửa, nàng thu tay về, giận dữ nói:



- Đông Lai, nếu cậu đã coi ta là tỷ thì như vậy tỷ đây cũng có mấy lời muốn cho cậu biết.



Bùi Đông Lai gật đầu, ý bảo Trần Anh nói.




Mà dựa theo lời nói của Tiêu Phi thì linh hồn của hắn là từ 5 năm sau, vượt qua thời không để đến với thế giới này.



Lúc ấy, Tiêu Phi cùng vài thành viên trong Long Nha chấp hành một nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm.



Vào thời điểm quan trọng, đột nhiên linh hồn 5 năm sau của Tiêu Phi lại xuất hiện trong cơ thể của Tiêu Phi hiện giờ, hắn và Bùi Đông Lai giống nhau, bởi vì dung hợp linh hồn cho nên đã mất đi sự không chế của bản thân, kết quả là bị bọn cường đạo bắn vỡ đầu.



Trong thế giới này, sau khi Tiêu Phi chết thì linh hồn 5 năm sau của Tiêu Phị lại xuất hiện trong thân thể của Bùi Đông Lai..



Lúc ấy, thấy Tiêu Phi chết, Trần Anh liền nổi điên, nàng giống như một cố máy giết người, giết hết đám cường đạo.



Bởi vì giết quá nhiều người cho nên nàng đã bị khai trừ ra khỏi tổ chức Long Nha, đồng thời từ đó về sau tính cách ghét ác như cừu xuất hiện trong con người của nàng.



Đối với việc này, Bùi Đông Lai cũng không nắm rõ.



Thấy Trần Anh không nói lời nào, hắn tiếp tục nói:



- Nhưng mà Trần tỷ, tỷ có nghĩ tới chưa, từ xưa đến nay, bất kỳ thời đạo nào, bất kỳ nơi nào, hắc đạo đều luôn tồn tại.



Bùi Đông Lai mở miệng, kéo Trần Anh trở lại hiện thực, nàng cau mày, không biết nên trả lời như thế nào.



Tuy rằng nàng không muốn thừa nhận những mà nàng biết những lời Bùi Đông Lai nói rất đúng.



- Thế giới này, có trắng cũng có đen. Nếu hắc đạo không thể bị tiêu diệt thì cách tốt nhất là hãy khống chế nó, đem ảnh hưởng nguy hại xã hội của nó hạ xuống mức thấp nhất.



Bùi Đông Lai nhìn Trần Anh, gằn từng chữ:



- Trần tỷ, ta không dám nói ta bước trên con đường hắc đạo này sẽ tạo phúc cho xã hội bởi vì việc ngay cả bản thân ta cũng không tin. Nhưng mà ta dám cam đoan, ở địa bàn của ta, ta sẽ đem ảnh hưởng của hắc đạo đối với xã hội hạ đến mức thấp nhất.



- Cậu đi đi.



Đột nhiên, trong lòng Trần Anh có chút dao động, suy nghĩ có chút hỗn loạn:



- Vẫn là câu nói kia, đừng nên để ta nắm lấy nhược điểm nếu không ta sẽ không lưu tình.



- Trần tỷ, vô luận tỷ làm ra quyết định gì, ta vẫn không đem nòng súng chĩa vào họng tỷ.



Bùi Đông Lai cũng biết trong thời gian này Trần Anh khó có thể chấp nhận việc này, cho nên hắn cũng không tiếp tục nói tiếp đề tài lúc nãy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Nói xong, Bùi Đông Lai liền mở cửa xe, đi xuống.



Cả người Trần Anh rung mạnh, nhìn vào bóng lưng Bùi Đông Lai suy nghĩ xuất thần.



Là địch hay bạn?