Siêu Cấp Cường Giả

Chương 277 : Chạy trời không khỏi nắng

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Trong nhất thời, hiện trường liền trở nên yên tĩnh trở lại, yên tĩnh đến nỗi đám người Trần Quốc Đào có thể nghe được tiếng bước chân của Bùi Đông Lai.



Dưới ánh mặt trời, vẻ mặt của Bùi Đông Lai vẫn bình tĩnh, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.



30s sau, dưới cái nhìn của tất cả mọi người, Bùi Đông Lai đã đi đến trước người Trần Quốc Đào.



Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Bùi Đông Lai, Trần Quốc Đào rất rõ ràng, tuy rằng giờ phút này người ngã xuống là Ngưu Lỗi nhưng mà Bùi Đông Lai không làm ra điều gì sai. Ngược lại, sau khi đến điểm dừng Bùi Đông Lai đã dừng tay, chẳng qua là do Ngưu Lỗi liều lĩnh cho nên Bùi Đông Lai mới hạ thủ tàn nhẫn.



- Trước khi tỷ thí ta đã nói nếu Bùi Đông Lai thua trận này thì hắn sẽ cút đi.



Sau một lúc trầm mặc, sắc mặt Trần Quốc Đào nghiêm túc nói:



- Vừa rồi 2 người tỷ thí, mọi người cũng đã thấy được, mọi người cho rằng Bùi Đông Lai có tư cách trở thành thành viên của đại đội đặc chủng Đằng Long không?



- Có.



Đối mặt với câu hỏi của Trần Quốc Đào, tất cả thành viên của đại đội đặc chủng Đằng Long không hẹn mà cùng trả lời một câu thuyết phục.



- Từ Đại Hữu.



Nghe được câu trả lời của mọi người, Trần Quốc Đào đột nhiên quát lớn.



- Đến.



Từ Đại Hữu liền tiến lên một bước, cúi đầu chào, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nhưng trong lòng lại rất khẩn trương.



- Từ hôm nay trở đi Bùi Đông Lai chính thức trở thành thành viên của đại đội đặc chủng Đằng Long. Hơn nữa để cho hắn và 7 thành viên khác tạo thành một tiểu đội quân khu Giang Ninh, tham gia cuộc tỷ thí bộ đội cả nước Đại Bỉ Võ.



Trần Quốc Đào ra lệnh:



- Còn chuyện cụ thể thì ông hãy xử lý đi.



- Vâng, thủ trưởng.



Từ Đại Hữu không dám chậm trễ, vội vàng trả lời một câu thuyết phục. Hắn biết rõ, tạm thời không nói đến biểu hiện lúc nãy của Bùi Đông Lai. Lấy thân phận cùng uy tính của Trần Quốc Đào ở quân khu Giang Ninh này thì chỉ cần Trần Quốc Đào nói một câu, không chỉ Từ Đại Hữu hắn mà cả nhân vật có máu mặt trong quân khu Giang Ninh cũng không dám thờ ơ.



- Ngưu Lỗi thân là thành viên của đại đội đặc chủng Đằng Long nhưng coi thường mệnh lệnh cấp trên. Sau khi tỷ thí thất bại thì đã dùng cách đánh lén đê tiện.



Trần Quốc Đào nói xong, đem ánh mắt nhìn về phía Ngưu Lỗi đang nằm dưới đất, vẻ mặt vô cùng phẫn nổ, hỏi:



- Mọi người nói nên xử trí hắn như thế nào?



Trầm mặc.




...



Tuy rằng Trần Quốc Đào bảo rằng 6h là Từ Đại Hữu phải lên báo cá nhưng mà lúc 4h chiều hắn cùng Lý tham mưu đã xuất hiện trong phòng làm việc của Trần Quốc Đào.



- Báo cáo thủ trưởng, Từ Đại Hữu đến để báo cáo.



- Vào đi.



Trần Quốc Đào buông tài liệu trong tay ra, ngẩng đầu nhìn Từ Đại Hữu và Lý tham mưu một cái.



- Báo cáo thủ trưởng, sau khi tiến hành thảo luận xong thì chúng tôi xét thấy đối với hành động đánh lén của Ngưu Lỗi vô cùng nghiêm trọng, trai qua thảo luận, chúng tôi đã quyết định tước bỏ quân tịch của Ngưu Lỗi đồng thời đưa hắn ra tòa án quân sự để xử lý.



Mặc dù buổi sáng Trần Quốc Đào yêu cầu Từ Đại Hữu báo cáo nhưng mà lúc này đây người mở miệng là Lý tham mưu.



- Tiểu Lý, các cậu có hỏi Ngưu Lỗi, vì sao hắn phải làm như vậy không?



Trần Quốc Đào không đề cập tới một chữ nào của bảo báo cáo này.



- Báo cáo thủ trưởng, Ngưu Lỗi có nói đường đệ của hắn là Ngưu Hải Đào đã bị Bùi Đông Lai phế đi một bàn tay, ngày hôm qua sau khi tiến hành huấn luyện xong thì hắn đã đến bệnh viên để thăm Ngưu Hải Đào. Ở bệnh viện hắn đã gặp Ngưu Chí Quân, Ngưu Chí Quân lại muốn lợi dụng cơ hội Ngưu Lỗi tỷ tí với Bùi Đông Lai, để Ngưu Lỗi trả thù.



Có lẽ sớm đoán được Trần Quốc Đào sẽ hỏi như vậy, Lý tham mưu vội vàng cấp ra câu trả lời thuyết phục.



Mà trên thực tế đúng là như thế.



So với bất kỳ kẻ nào thì Lý tham mưu biết quan hệ giữa Bùi Đông Lai và Trần Anh tốt đến cỡ nào. Mà Trần Anh lại là người Trần Quốc Đào yêu thương nhất.



Đối với chuyện Bùi Đông Lai bị Ngưu Lỗi đánh lén như thế, lửa giận trong lòng Trần Quốc Đào không nói cũng có thể biết.



Cho nên, Lý tham mưu biết Ngưu Lỗi không có khả năng chịu toàn bộ trách nhiệm về việc này.



Ngược lại, chuyện này cần phải có một nhân vật có phân lượng không nhỏ đi ra tính tiền.



Ngưu Chí Quân là sự chọn lựa tốt nhất.



Ngưu Chí Quân tránh được mồng một nhưng không tránh được mười lăm.











(*) 2 câu này mình cũng ko hiểu lắm, nói thế này cho đơn giản: Ví dụ như 1 người nào đó muốn đánh, muốn giết 1 kẻ nào khác, kết quả cuối cùng là chính bản thân mình bị. @@