Siêu Cấp Cường Giả

Chương 278 : Kết cục đã được định đoạt

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Màn đêm buông xuống, ánh đèn nê-on bao phủ khắp Giang Ninh, làm cho Giang Ninh giống như một người phụ nữ hiện đại khoác lên một bộ trang phục cổ xưa, làm cho người ta cảm thấy ghen tỵ.



Ban đêm 9h, trong thư phòng của một khu biệt thự ở Giang Ninh.



Ngưu Chí Quân ngồi trên ghế trong thư phòng, ngửa đầu, hai mắt vô thần nhìn trần nhà, suy nghĩ xuất thần.



Trên bàn sách, trong gạt tàn đã chất đầy tàn thuốc, khói thuốc tràn ngập khắp phòng.



" Két"



Lúc này, đột nhiên cửa thư phòng bị đẩy ra, một người phụ nữ có dáng người mập mạp bước vào.



- Ngưu Chí Quân, ông hút hay ăn thuốc đó hả?



Bởi vì một tay Ngưu Hải Đào đã bị phế đi, cho nên gần đây tâm tình mẹ của Ngưu Hải Đào luôn không tốt, lúc này thấy trong phòng toàn là khói thuốc thì cau mày, vẻ mặt hờn giận.



Dường như là Ngưu Chí Quân không nghe được những lời của Ngưu mẫu nói, hắn không thèm để ý, vẫn nhìn lên trần nhà, trong lòng cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.



- Ngưu Chí Quân, ông còn giả vờ ư.



Thấy Ngưu Chí Quân không nói lời nào, Ngưu mẫu vội vàng bước đến:



- Không phải là ông luôn nói báo thù cho Hải Đào sao? Nhiều ngày đã trôi qua rồi, sao ông lại không báo thù cho Hải Đào, còn nữa tôi nghe Hải Đào nói, ông bắt nó không nên đi trên ghẹo cái tên vương bát đản kia nữa sao?



Lại nghe được Ngưu mẫu nói như vậy, Ngưu Hải Đào gật đầu.



- Không phải ông đã thổi phồng rằng các chiến hữu của ông lợi hại lắm hay sao? Sao đến giờ phút này mà trước mặt 2 mẹ con tôi ông vẫn không làm gì, không phải là ông đang khoác lác đấy chứ?



Có lẽ là lâu nay chịu quá nhiều áp lực nên lúc này Ngưu mẫu liền đem toàn bộ oán khí phát tiết trên người Ngưu Chí Quân.



- Bà câm miệng cho tôi.



Rốt cuộc Ngưu Chí Quân cũng đã nổi giận.



- Tốt, Ngưu Chí Quân, ông không báo thù cho con, hơn nữa lại còn muốn nổi giận với mẹ con tôi nữa phải không?



Thấy Ngưu Chí Quân phát hỏa thì Ngưu mẫu vốn ngẩn ra, sau đó giận dữ, kêu gào.



" Rầm"



Ngưu Chí Quân nắm gạt tàn thuốc lên rồi đập xuống đất.



- Tôi nói một lần nữa, bà im miệng cho tôi.



Ngưu Chí Quân liền từ trên ghế đứng lên, vẻ mặt dữ tợn nói.



- Ngưu Chí Quân.



Ngưu mẫu cũng mặc kệ, lúc này nàng liền chìa tay chỉ thẳng vào mặt Ngưu Chí Quân, rồi hét lên.



- Ta cmn, bà im miệng đi, bà không hiểu tiếng người à?



Ngưu Chí Quân cơ hồ là rống lên, sau đó bước tới tát vào mặt Ngưu mẫu.



" Bốp"




Hắn cảm thấy may mắn đồng thời hắn lại vô cùng hận Bùi Đông Lai, Bùi Đông Lai lợi dụng Dương Sách để trả thủ, trực tiếp làm cho lần xuôi Nam của hắn thất bại, mọi việc lại phải bắt đầu lại từ đầu.



Lúc này, trong biệt thự Đế Hào ở Giang Ninh.



Sau khi nhận được điện thoại của nghĩa phụ Dương Viễn thì Dương Sách sợ tới mức xanh mặt, hắn không do dự là bấm lấy số điện thoại của Bùi Đông Lai.



- Bùi... Bùi thiếu.



Sau khi điện thoại được chuyển, Dương Sách cố gắng khống chế tâm tình của mình nhưng mà nghĩ lại những lời nói của Dương Viễn lúc nãy thì cả người hắn không thể trấn định được.



Bởi vì, trong điện thoại Dương Viễn đã nói cho hắn biết rằng Diệp Tranh Vanh đã coi Dương Sách là cây đinh trong mắt, nhất định phải nhổ.



- Có chuyện gì?



Đầu bên kia điện thoại, đang ở khu nhà Chung Sơn, Bùi Đông Lai mở miệng hỏi.



- Bẩm Bùi thiếu, dựa vào yêu cầu của ngài thì tôi đã khiến cho Lâm Tường rơi vào khốn cảnh.



Dương Sách không nói chuyện bị Diệp Tranh Vanh khai đao với hắn mà trước hết bẩm báo lại nhiệm vụ mà Bùi Đông Lai giao cho hắn.



- Ừh.



Đầu bên kia điện thoại, thông qua Quý Hồng thì Bùi Đông Lai đã biết chuyện Dương Sách trả thù Lâm Tường.



- Bùi… Bùi thiếu… nghĩa phụ tôi vừa mới gọi nói cho tôi biết, nói Diệp Tranh Vanh tính toán sẽ khai đao với tôi.



Dương Sách lấy hết dũng khí nói ra mục đích khi mình gọi điện đến cho Bùi Đông Lai:



- Xin…xin Bùi thiếu cứu tôi.



Nói xong, Dương Sách khẩn trương đến cả ngừng thở.



Bởi vì hắn biết rõ, nếu Bùi Đông Lai không ra mặt giúp hắn thì chắc chắn hắn phải chết.



- Dương Sách, mày hẳn là rõ ràng, từ sau khi mày lựa chọn hợp tác với Nạp Lan Minh Châu thì kết cục của mày đã được định sẵn rồi.



Bùi Đông Lai không mang theo chút cảm tình nào nói.



" Ực"



Trong lòng Dương Sách liền lộp bộp, vẻ tuyệt vọng xuất hiện trên khuôn mặt của hắn, cả người hắn run rẩy, thiếu chút nữa làm rớt điện thoại.



"Hô... Hô..."



Hắn cố gắng muốn nói một chữ gì, nhưng mà lại không thể nói được.



- Tao đáp ứng lời hứa với này, không hề động vào nghĩa phụ của mày.



Thấy được hơi thở dồn dập của Dương Sách, bên tai lại nhớ đến lời thỉnh cầu ngày đó của Dương Sách, trong đầu hiện ra hình ảnh của Bùi Vũ Phu thì giọng nói của Bùi Đông Lai có chút phức tạp.