Siêu Cấp Cường Giả

Chương 279 : Nạp Lan gia đến cửa nhận sai ( Thượng )

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên xuất hiện trên bầu trời, Bùi Đông Lai thân một bộ quần áo thể thao, chạy bộ trong khu nhà giàu Chung Sơn.



Ánh rạng đông, hắn đem tốc độ phát huy đến mức cực hạn, thân thể giống như một U Linh.



Một đường chạy như điên, sau khi dừng lại, hắn liền đi tới rừng cây để luyện quyền.



Trong rừng cây, Quý Hồng thân mặc một bộ đồ thể thao màu đỏ, quơ bảo kiếm trong tay giống như những con bum búm đang nhảy múa.



- Lão bản thân ái, tôi đã đợi cậu 20" rồi.



Thấy Bùi Đông Lai đến, Quý Hồng liền dừng lại, sắc mặt hơi đỏ nhìn Bùi Đông Lai nói.



- Tối hôm qua, Dương Sách có gọi điện nói cho tôi rằng Diệp Tranh Vanh sẽ khai đao đối với hắn, cô có nghe được tiếng gió gì sao?



Bùi Đông Lai đi tới trước mặt Quý Hồng hỏi.



- Dương Sách tự sát.



Quý Hồng đem tin tức này nói cho Bùi Đông Lai.



Tự sát?



Nghe Quý Hồng nói như thế thì Bùi Đông Lai hơi ngẩn ra, sau đó hắn nhớ lại cách đây mấy ngày Dương Sách nói mình tha cho Dương Viễn thì hắn liền trở lại bình thường.



- Nếu tôi đoán không sai, Dương Sách tự biết khó thoát khỏi cái chết, vì không muốn liên luỵ nhạc phụ và nghĩa phụ hắnb cho nên hắn mới tự sát.



Thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, Quý Hồng nói ra giải thích của mình.



Bùi Đông Lai bội phục nhìn Quý Hồng một cái, gật đầu nói:



- Đúng là như thế, tuy rằng Dương Viễn không phải là người sinh ra Dương Sách nhưng mà Dương Sách coi mạng của Dương Viễn còn quan trọng hơn mạng của bản thân. Ở bên trên đã muốn khai đao đối với hắn, một khi hắn rơi vào trong tay cảnh sát thì khó tránh sẽ liên lụy đến Dương Viễn. Hiện giờ hắn lựa chọn tự sát, coi như Diệp Tranh Vanh muốn nhắm vào Dương Viễn hoặc Hầu Đông Bình thì cũng không còn cách nào. Huống chi, cá nhân tôi cho rằng, nếu Diệp Tranh Vanh không có Diệp gia ủng hộ thì căn bản hắn không có khả năng động thủ với Dương Viễn và Hầu Đông Bình.



- Hắc, ngay cả đảm lượng động vào Dương Viễn và Hầu Đông Bình không có thì Diệp Tranh Vanh càng không có khả năng động vào cậu.



Quý Hồng mỉm cười, liếc nhìn Bùi Đông Lai một cái.



Lúc này đây Bùi Đông Lai không có hé răng mà là chấp nhận cách nói của Quý Hồng.




Biểu tình Nạp Lan Dịch Đức trở nên ngưng trọng:



- Theo cha thấy, lấy tính khí cùng với thủ đoạn của tiểu tử Bùi gia, nếu làm không tốt chắc chắn Nạp Lan gia sẽ bị hắn khai đao.



- Cha, bây giờ chúng ta nên làm gì?



Nạp Lan Trường Sinh mang theo vài phần lo lắng hỏi.



- Nếu tiểu tử Bùi gia muốn động thủ với Nạp Lan gia chúng ta. Tạm thời không nói đến thế lực của Bùi Vũ Phu, chỉ bằng vào thế lực của tiểu tử Bùi gia thì chúng ta đã chống đỡ vô cùng khó khăn rồi.



Nạp Lan Dịch Đức nheo mắt lại, nói:



- Cho nên, không quản cách gì, nhất định phải ngăn cản không cho tiểu tử Bùi gia động tủ với Nạp Lan gia.



- Ngăn cản ư?



Nạp Lan Trường Sinh biến sắc, sau đó trong lòng vừa động, nghĩ tới điều gì, hỏi:



- Ý của cha là muốn chúng ta hướng Bùi gia nhận lỗi?



- Chính xác ra là hướng tiểu tử Bùi gia nhận lỗi?



Nạp Lan Dịch Đức thở dài.



Nạp Lan Trường Sinh trầm mặc.



- Trường Sinh, từng bước sai, từng bước sai, chúng ta không thể tiếp tục sai lầm nữa.



Thấy Nạp Lan Trường Sinh không nói lời nào, Nạp Lan Dịch Đức tiếp tục nói:



- Ta biết làm như vậy, không nói Minh Châu, cho dù là con cũng không thể chấp nhận được. Nhưng mà vì lợi ích gia tộc, chúng ta chỉ có thể đem cái gọi là tôn nghiêm kia vứt đi cho chó ăn, ta mặc kệ con dùng biện pháp gì, nhất định phải thuyết phục Minh Châu, sau đó mang theo Minh Châu đến Đông Hải tìm tiểu tử Bùi gia để nhận sai.