Siêu Cấp Cường Giả

Chương 355 : Lịch sử tái hiện

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Thấy một màn như vậy, Lý chủ nhiệm thiếu chút nữa ngất đi.



2 nữ nhân viên còn lại liền vội vàng đi tới nâng Cố Mỹ Mỹ dậy, dìu Cố Mỹ Mỹ rời khỏi hiện trường.



Trong lúc nhất thời, bao gồm cả Trình Kiến, sắc mặt của mấy vị đại lão trên đài chủ tịch đều có chút khó coi.



Mà Diệp Tranh Vanh đang ngồi ở dưới đài, thì lại nhíu chặt lông mày. Cố Mỹ Mỹ có thể trở thành thành viên của tổ hội nghị là được sự gật đầu của hắn, hiện giờ Cố Mỹ Mỹ ở trên đài chủ tịch làm trò cười cho thiên hạ, làm mất mặt mũi của chư vị đại lão, hắn đương nhiên không thể trốn tránh trách nhiệm.



Cho nên hắn và Cố Mỹ Mỹ giống nhau, đều là trộm gà không được còn mất nắm gạo. Thông qua hội nghị lần này hắn không những không thể làm nhục Bùi Đông Lai, ngược lại mục đích đánh bóng tiếng tăm của mình lại tan thành bọt nước.



- Xin cám ơn ngài.



Trên đài Chủ tịch, Bùi Đông Lai phát hiện không khí có chút xấu hổ, tay trái cầm giấy chứng nhận và cúp, hướng về phía Trình Kiến chìa tay phải ra.



- Đây là vinh dự cậu nên nhận được, tiếp tục cố gắng!



Nghe được lời nói của Bùi Đông Lai, thấy Bùi Đông Lai vươn tay ra, Trình Kiến cũng liền vươn tay ra bắt. Vẻ mặt dịu đi rất nhiều, trên mặt lại hiện vẻ tươi cười nhưng trong lòng thầm giật mình với năng lực đối nhân xử thế Bùi Đông La. Vốn hắn còn đau đầu không biết nên xử lý cục diện này như thế nào thì Bùi Đông Lai đã mở miệng, chẳng những không làm cho hắn xấu hổ, trái lại còn làm cho bầu không khí xấu hổ này chuyển nên tốt đẹp hơn rất nhiều.



Sau khi bắt tay với Trình Kiến xong, Bùi Đông Lai cầm giấy chứng nhận và cúp, theo thứ tự bắt tay với những chủ tịch khác trên đài.



- Chàng trai trẻ, rốt cuộc là tôi đã biết vì sao Đông Tuyết lại thích cậu.



Trần Tử Viết nắm tay Bùi Đông Lai, ý cười đầy mặt:



- Cố lên, Trần lão sư ủng hộ cậu.



- Cám ơn ngài.



Bùi Đông Lai buông tay, cúi đầu thật sâu cám ơn Trần Tử Viết.



Trần Tử Viết vui mừng vẻ mặt tươi cười, nhưng mà đằng sau sự vui mừng còn có chút gì đó ghen tị, ghen tị với Cổ Bồi Nguyên tìm được một người thừa kế giỏi như vậy.



Cổ Bồi Nguyên đứng bên cạnh Trần Tử Viết thấy Bùi Đông Lai đi tới phía hắn, không đợi Bùi Đông Lai tỏ vẻ điều gì, liền vươn tay khoác qua hai vai Bùi Đông Lai, sau đó vui mừng, vỗ vỗ 2 cái thật mạnh vào vai của Bùi Đông Lai.



Sau khi làm xong chuyện này, Cổ Bồi Nguyên cũng không nói gì, liền thu tay về, mà Bùi Đông Lai không nói cám ơn, cũng không cần cúi đầu.



Lúc này cảm giác như vô thanh thắng hữu thanh.



Sau đó, Bùi Đông Lai, Hoàng Oanh cùng Phùng Quốc Đống ba người cùng với đám người Trình Kiến chụp ảnh chung, ba người bọn hắn đứng ở phía trước, đám người Trình Kiến đứng ở phía sau, chia ra 2 bên mà đứng.



Ánh mắt nàng nhìn thấy Bùi Đông Lai đứng ở giữa đám người, đối diện với máy ảnh thì trong lòng Hoàng Oanh tràn ngập uất ức, hận không thể lập tức vứt bỏ giấy chứng nhận và cúp, tìm cái lỗ nào mà chui vào.
Phát hiện này khiến cho tâm tình của Cố Mỹ Mỹ vừa mới buông lỏng lại liền căng lên, tim cũng đột nhiên đập nhanh hơn nhiều, cứ như là muốn nhảy ra khỏi lòng ngực vậy.



Cũng giống như Trình Kiến, Lý chủ nhiệm, Diệp Tranh Vanh cũng không phát hỏa với Cố Mỹ Mỹ, thậm chí còn không liếc mắt nhìn Cố Mỹ Mỹ một cái, mà chỉ vội vàng bước qua người Cố Mỹ Mỹ, bước nhanh đuổi kịp đám người Trình Kiến.



"Phù... phù..."



Mắt thấy Diệp Tranh Vanh rời đi, Cố Mỹ Mỹ thở hổn hển từng hời từng hơi, nhưng tiếp đó con mắt của cô trợn trừng tròn xoe, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn vào cánh cửa hội trường!



Trước cửa hội trường, trong ánh sáng kì dị hắt ra từ căn phòng hội nghị, Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết đang sánh vai nhau bước ra, cứ như là đôi tình nhân vậy, hành động rất thân mật.



Sao có thể như vậy?



Chu Kiến không phải nói Tần Đông Tuyết đã được chọn trở thành thái tử phi sao?



Vì sao nàng vẫn ở bên Bùi Đông Lai?



Làm sao Diệp Tranh Vanh có thể khoan dung tất cả chuyện này?



Sao Tần gia có thể cho phép chuyện này xảy ra?



Dưới ánh đèn.



Cố Mỹ Mỹ như bị trúng nguyền rủa, ngơ ngác nhìn Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết sóng vai nhau đi qua người nàng, một đám nghi vấn không ngừng xuất hiện liên tục trong đầu nàng.



" Từng tưng tưng từng…"



Giống như để trả lời những câu hỏi của Cố Mỹ Mỹ, chuông điện thoại di động lại vang lên.



"Ực"



Cố Mỹ Mỹ cả người chấn động kịch liệt, thoáng buông tay, di động trực tiếp rơi xuống.



"Bịch"



Di động rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh. (ý là nắp, pin điện thoại rơi ra đây mà).



Cố Mỹ Mỹ không khom người kiểm tra di động mà con mắt của nàng vẫn cứ nhìn chằm chằm bộ dáng thân mật của Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết, trong đầu lại xuất hiện cảnh ba tháng trước trong buổi gặp mặt phụ huynh bị Bùi Đông Lai làm cho nhục nhã.



Lịch sử tái hiện.