Siêu Cấp Cường Giả

Chương 404 : Ngang ngược vì ai (12)

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


"Bá!"



Khi Diệp Thạch bước chân đi lên thì toàn bộ mọi người đều không kìm lòng được mà nhìn về phía Diệp Thạch.



Vừa rồi, thủ trưởng số một nói một lời đơn giản như thế nhưng cũng đã biểu lộ thái độ của mình mà các vị đại lão, lão nhân bên cạnh cũng tỏ rõ lập trường.



Lúc sau, Diệp Thạch lại bước lên đi tới thủ trưởng số một, điều này làm cho mọi người ý thức được cái gì.



Trong lúc nhất thời, không khí trong đại sảnh liền yên tĩnh trở lại, chỉ nghe thấy những tiếng bước chân của Diệp Thạch.



Một bước, hai bước, ba bước.



Cuối cùng, Diệp Thạch cũng đã bước đến trước mặt thủ trưởng số một.



-    XXX, các vị đến đây cũng không thông báo một tiếng. Cũng may tôi cùng lão Tần kịp nghênh đón các vị. 



Dừng bước lại, Diệp Thạch liền vấn an thủ trưởng số một, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, dường như muốn dùng phương thức này để chứng minh cái gì.



-    Đến lúc làm ra quyết định thì chưa kịp thông báo cho mọi người biết.



Thủ trưởng số một ảm đảm cười, lời nói thật khó hiểu, cố gắng nhắc nhở Diệp Thạch cái gì đó.



Quả nhiên, nghe được thủ trưởng số một nói như thế thì Diệp Thạch trầm mặc, ánh mắt lóe lên dường như đang suy nghĩ đến Bùi Vũ Phu dựa vào cái gì mà có thể khiến cho thủ trưởng số một cùng các vị đại lão đi đến đây?



Nhưng mà, Diệp Thạch vắt hết óc cũng không nghĩ ra được.



-    Lão Diệp, chuyện giữa nha đầu Tần gia và Diệp Tranh Vanh thì tôi cũng có nghe qua.



Mắt thấy Diệp Thạch không lên tiếng, thủ trưởng số một trầm ngâm một lát rồi mở miệng:



-    Lão Diệp a, hiện tại người trẻ tuổi cũng không giống với chúng ta trước đây. Bọn nó được tự do yêu đương, tục ngữ có nói “ Dưa xanh hái không ngọt” nếu nha đầu Tần gia không muốn cùng Tranh Vanh nhà ông ở chung một chỗ thì ông cùng lão Tần cũng đừng nên ép buộc nữa.



“ Tê!”



Nghe thủ trưởng số một nói như thế thì Diệp Thạch tức giận đến hít vào một hơi, những thớ thịt trên khuôn mặt hơi run lên.



Hỗn đến vị trí này thì so với bất kỳ kẻ nào bọn hắn đều rất rõ ràng. Hai đại thế gia đám hỏi là đại biểu cho cái gì, mà thủ trưởng số một lại nói cái gì là tự do yêu đương, dưa xanh hái không ngọt, điều này đã tỏ ra lập trường của hắn, hơn nữa cũng đã tát một bạt tai vào mặt hắn.
Dùng lời nói của Bùi Vũ Phu thì chỉ vì Tần Hồng Sơn ngu xuẩn nến mới khiến cho Tần gia mất đi cơ hội đứng ở trên đỉnh quyền lực của nước cộng hòa.



Tần Hồng Sơn hối hận, còn Diệp Thạch lại lộ ra vẻ lo lắng.



Tuy rằng hắn không biết Bùi Vũ Phu dựa vào cái gì để mời được những người này, tuy rằng hắn không tin Bùi Vũ Phu có thể thuyết phục những người này động thủ với Diệp gia nhưng mà dường…dường như hắn đã đắc tội với thủ trưởng số một cùng với các vị đại lão khác, mà giờ phút này, Tiêu lão thái gia cũng ra mặt làm chỗ dựa cho Bùi gia.



Cho nên, giờ phút này cái suy nghĩ “Không ai dám động thủ với Diệp gia” trong lòng của hắn đã bắt đầu có chút dao động.



Sau đó, Tiêu lão thái gia được Tiêu Nam đỡ lấy đi vào trong đại sảnh.



-    Tần nha đầu, cháu có nguyện ý gả cho Đông Lai không?



Dừng bước lại, Tiêu lão thái gia liền hỏi thẳng vào vấn đề.



Nghe được Tiêu lão thái gia hỏi như thế, nhìn vào các vị đại lão của Tiêu lão thái gia trước mặt thì Tần Đông Tuyết có cảm giác như mình đang ở trong mơ, nhất thời quên trả lời.



Bùi Đông Lai thấy thế thì âm thầm nắm chặt tay Tần Đông Tuyết.



Cảm nhận được lực lượng trên tay Bùi Đông Lai truyền đến, Tần Đông Tuyết ở trong mộng tỉnh lại. Nàng biết những người trước mặt đây là chỗ dựa của Bùi Đông Lai.



-    Đồng….Đồng ý.



Hiểu được điểm này thì Tần Đông Tuyết có chút kích động, nàng giống như con gà mổ thốc mà gật đầu.



-    Tiểu tử Diệp gia, Tần nha đầu đã không muốn cùng cậu ở chung một chỗ, cậu vẫn còn muốn quấn chặt lấy nó sao?



Nghe Tần Đông Tuyết trả lời thuyết phục thì Tiêu lão thái gia lại đem ánh mắt ném về Diệp Tranh Vanh đứng cách đó không xa, mở miệng hỏi.



“ Đông!”



Không trả lời.



Vị Diệp gia đại thiếu, người được Diệp gia bồi dưỡng kia liền cảm thấy trước mặt tối sầm, 2 chân mềm nhũn, ngã xuống đất.



Bị hù.