Siêu Cấp Cường Giả

Chương 408 : Chân tướng hiện, phong vân nổi (Hạ)

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Khi Bùi Đông Lai đang nổi danh khắp Kinh Hoa vì chuyện cướp đi Tần Đông Tuyết từ trong tay của Diệp Tranh Vanh thì trong một tòa tuyết sơn ở Hokkaido. Một thiếu niên mặc quần dài, đầu húi cua, đang đứng dưới thác nước, hóa thủ vi đao, không ngừng mà chém mạnh vào những dòng nước từ trên thác chảy xuống.



“Vù”



Mỗi lần thiếu niên vung tay lên chém thì đều tạo những tiếng xé gió, uy mãnh.



Cách đó không xa, một nam nhân trung niên mặc võ sĩ phục, mang theo một thanh bảo kiếm màu đen. Thấy thiếu niên không ngừng vung tay chém vào thác nước thì trên khuôn mặt lạnh lùng lộ ra vài phần vui mừng.



- Đằng Dã.



Không biết qua bao lâu, thấy thiếu niên không vung tay chém vào thác nước nữa, tonaf thân đang bị một cỗ sương trắng bao phủ thì nam nhân trung niên liền bước đến gọi.



- Sư phụ.



Nghe được nam nhân trung niên kêu thì thiếu niên gọi là Đằng Dã liền thả người bắn ra, giống như là một trận gió, xuất hiện trước mặt nam nhân trung niên, cung kính hành lễ.



- Đằng Dã, từ 3 năm trước khi con đánh bại đại sư Hợp Khí Đạo, đi theo luyện kiếm 3 năm, đến bây giờ con đã đạt đến một bình cảnh mới. Bây giờ, con cần phải không ngừng chiến đấu với võ giả, có như thế con mới có thể đề cao được năng lực của mình.



Nam nhân trung niên nói.



- Vâng, sư phụ.



Đối với lời nói của nam nhân trung niên thì Đằng Dã vô cùng tin tưởng:



- Đối thủ lần này của con là ai?



- Người TQ.



Nam nhân trung niên nở ra một nụ cười lạnh.



- Người TQ sao?



Đằng Dã ngẩn ra, trong 19 năm qua, hắn tổng cộng đã tham gia qua 16 trận chiến, ngoài đánh bại 4 tên cao thủ người NB thì hắn đã giết đi không ít bộ đội đặc chủng của Seberia, cùng với một ít cao thủ Thái Quyền của TL, bất quá chưa bao giờ hắn giao thủ với võ giả người TQ.



Ngắn ngủi kinh ngạc trôi qua, trên mặt Đằng Dã lộ ra một tia hưng phấn, càng nhiều là tàn nhẫn:



- Người TQ cùi chó ấy luôn thổi phồng bọn hắn có văn hóa hàng ngàn năm, võ học uyên thâm. Đệ tử sẽ dùng thanh kiếm của mình để làm cho bọn nhu nhược kia không chiến mà bại, để bọn hắn biết được thực lực của người NB chúng ta.



- Từ xưa đến này, trong chiến tranh người TQ chưa bao giờ thắng qua chúng ta, bất quá võ học của bọn chúng cũng có chỗ độc đáo.



Nghe được Đằng Dã nói như thế thì nam nhân trung niên nghĩ đến cái gì, nheo mắt lại nói:



- Cha của ta từng chết trong tay của một võ giả người TQ.



"Bá!"



Nghe được nam nhân trung niên nói như thế thì vẻ mặt Đằng Dã liền biến đổi, trên mặt hiện ra vẻ khiếp sợ.



Là khiếp sợ!



Tuy rằng sư phụ của hắn đã mai danh ẩn tích vài chục năm, võ giả của NB cũng không có biết đến. Nhưng mà hắn lại rõ ràng, sư phụ của hắn đã kế thừa Nhẫn Thuật chính tông của NB, trong tay còn mang theo một thanh bảo kiếm, cũng là Sát Thần chi đao của NB là thanh Bố Đô Ngự Hồn.
1’ sau, Dracula đi vào Khô Lâu Vương, quỳ một gối xuống, vẻ mặt kính sợ nhìn vào vị thần bí nhân kia.



- Dracula, người có tin gì cần nói với ta ư?



Giọng nói của tên thần bí nhân lại vang lên làm cho người ta có cảm giác đang bị thẩm vấn.



- Thưa Vô sở bất năng đích thần, dựa vào tin tức thuộc ha thu thập được thì người TQ biến trước 18 năm trước đã hiện thân.



Dracula cung kính nói.



Oh?



Nghe được Dracula nói thế thì tên thần bí nhân kia hơi nghiêng người về phía trước, cười khẽ:



- Ta đợi hắn đã lâu rồi, rốt cuộc hắn cũng đã hiện thân.



- Vô sở bất năng đích thần, cho tới nay, chúng ta không dám đem thế lực thâm nhập vào TQ cũng bởi vì sự tồn tại của hắn.



Dracula do dự một chút, nói:



- Hiện giờ hắn đã hiện thân, ngài xem chúng ta nên làm như thế nào đây?



- Để người phía trước dùng tốc độ nhanh nhất đến ĐNA xử lý việc kia.



Thần bí nhân hơi trầm ngâm, nói:



- Chờ sau khi mọi chuyện được xử lý xong thì ngươi tự mình đi đến TQ một chuyến, lấy danh nghĩa của ta hạ chiến thư với hắn.



- Vâng.



Dracula lĩnh mệnh, cung kính lui ra.



- Võ thần TQ, hy vọng ngươi không làm cho ta thất vọng.



Khi Dracula lui ra, giọng nói khàn khàn của thần bí nhân kia lại vang lên.



Lúc này đây.



Giọng nói của hắn còn mang theo một tia chờ mong.



Sau đó, cả cung điện làm lâm vào im lặng giống như chết, tên thần bí nhân kia đã hoàn toàn sát nhập vào bóng tối.



- Hô hô, vũ thần TQ, thật sự là cảm ơn sự xuất hiện của người. Bởi vì sự xuất hiện của ngươi mà kế hoạch của chúng ta cũng bớt phiền hơn.



Đi ra khỏi cung điện, bên tai nghe được lời nói của thần bí nhân kia thì Dracula ngẩng đầu nhìn mặt trời, cười một cách âm trầm:



- Ánh sáng đã bao phủ mảnh đất ấy quá lâu, nên để cho bóng tối dưới lòng đất thay thế rồi.



Qua tử hiện, phong vân biến.