Siêu Cấp Cường Giả

Chương 445 : Nói với Tần Đông Tuyết

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


- Tuy rằng tớ rất muốn…rất muốn làm nữ nhân của cậu nhưng mà tớ cũng biết, thật ra trong long của cậu đã làm ra lựa chọn, cậu đã chọn từ chối tớ, bởi vì cậu không muốn khinh nhờn tình cảm của cậu với Tần Đông Tuyết.



Nhìn vào Bùi Đông Lai, Hạ Y Na ngừng khóc, miễn cưỡng cười vui, nói:



- Mới vừa rồi cậu nói như vậy chẳng qua vì cậu muốn chịu trách nhiệm với tớ mà thôi.



Bùi Đông Lai âm thầm thở dài.



Đúng như lời Hạ Y Na nói, sau một lúc suy nghĩ thì cuối cùng hắn đã lựa chọn từ chối Hạ Y Na.



Từ chối không phải là do hắn không động tâm với Hạ Y Na ngược lại giống như Hạ Y Na nói, vị trí của nàng trong lòng hắn cũng không nhẹ.



Từ chối là bởi vì hắn cảm thấy rằng tuy rằng hắn đã thực hiện được lời hứa hẹn với Tần Đông Tuyết, quang minh chính đại dắt tay nàng khỏi Tần gia nhưng mà vì cái hứa hẹn đó mà Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết đã trả giá rất nhiều, nhiều đến nỗi Bùi Đông Lai không đành lòng khinh nhờn phần tình cảm kia.



Nhưng mà.



Khi hắn thấy được Hạ Y Na giống như là kỵ sĩ ngồi ở trên người mình, trên giường thấy được đóa hoa hồng tượng trưng cho lần đầu tiên thì trong lòng Bùi Đông Lai lại dao động.



Dao động là bởi vì hắn cảm thấy rằng cô gái trước mặt mình là một người dám yêu dám hận.



Dao động là bởi vì hắn cảm thấy thân là một người đàn ông thì hắn cần phải có trách nhiệm.



Trách nhiệm.



Đây là 2 chữ mà từ nhỏ Qua tử luôn dạy hắn.



- Vừa đúng mà cũng không đúng.



Bùi Đông Lai cười khổ, lau đi nước mắt trên mặt Hạ Y Na.



Hạ Y Na vẫn cười nhưng mà so với khóc thì càng khó coi hơn:



- Đông Lai, thật sự cậu không cần có trách nhiệm vì đối với tớ, đây là kết quả mà tớ không muốn nghĩ tới bởi vì căn bản tớ không nghĩ sẽ thong qua phương thức này để đạt được tình cảm của cậu, tớ chỉ nghĩ đến khi cậu hết say rồi thì cậu sẽ không biết….



- Nếu như tớ không có động tâm với cậu thì tớ cần gì phải hao hết tâm tư để giúp Hạ gia, để cứu cha của cậu?



Bùi Đông Lai cười khổ.



"Ách..."



Có lẽ nằm mơ Hạ Y Na cũng không ngờ Bùi Đông Lai sẽ nói những câu này, nàng cả kinh, miệng mở thật to.
Bùi Đông Lai cũng không cảm thấy kỳ quái khi Tần Đông Tuyết có thể đoán được điều này.



- Đông Lai, cậu đã rất thẳng thắn với tớ nên tớ cũng nói những gì tớ nghĩ trong lòng cho cậu nghe.



Cơn gió thổi qua, Tần Đông Tuyết cũng không có vén những sợi tóc ở trên trán lên mà là nhẹ giọng nói:



- Mỗi người đều ích kỷ. Đối với nữ nhân mà nói thì ở mặt tình cảm thì sự ích kỷ lại càng được thể hiện rõ hơn. Không có một nữ nhân nào chấp nhận cũng chia sẻ người nam nhân của mình đối với người phụ nữ khác. Ngược lại, mỗi một nữ nhân đều mong muốn, hy vọng người nam nhân của mình có thể toàn tâm toàn ý đối với mình.



Bùi Đông Lai không phản bác được.



- Tớ là nữ nhân, tớ cũng như vậy.



Nói tới đây thì trong lòng Tần Đông Tuyết lại cảm thấy đau đớn:



- Cho nên, khi nghe được vừa rồi cậu nói tiếp nhận một người con gái thì lòng của tớ…lòng của tớ rất đau… rất khó chịu.



Nói xong, thì Tần Đông Tuyết rơi lệ.



- Rất khó chịu nhưng mà tớ cũng cảm thấy may mắn vì chính miệng cậu đã nói cho tớ biết chứ không phải là gạt tớ.



Sau khi nước mắt chảy xuống, biểu tình Tần Đông Tuyết dần dần trở nên yên tĩnh trở lại:



- Đông Lai, kỳ thật thì tớ luôn chú ý đến cậu, đồng dạng cũng luôn chú ý với những người bên cạnh cậu. Sự việc ở quân huấn, sự việc ở khách sạn Hồng Tử Cáp… Trong những chuyện này thì Hạ Y Na đều cố gắng lợi dụng năng lực của Hạ gia để trợ giúp cậu, điều này cũng đủ để chính mình nàng và tớ đều giống nhau, đều thích cậu. Bởi vì, chỉ có khi một người phụ nữ yêu một người nam nhân mới có không tiếc hy sinh lợi ích của gia tộc để đi giúp nam nhân kia.



- Cô ấy chẳng những hy sinh lợi ích một lần hơn nữa lúc nào cô ấy cũng luôn làm bạn với cậu trong những lúc cậu cảm thấy gian khổ nhất.



Tần Đông Tuyết nói xong thì khẽ thở dài:



- Mà tớ, trừ bỏ việc thông qua mạng lưới tình báo của Tần gia chú ý đến cậu thì việc gì tớ đều không làm được.



- Đông Tuyết…



Nghe được những lời này của Tần Đông Tuyết thì trong lòng Bùi Đông Lai chấn động. Hắn biết không phải Tần Đông Tuyết không muốn giúp hắn mà là Tần Đông Tuyết biết hắn muốn tự thông qua bản thân mình, cố gắng đi vào Tần gia.



- Đông Lai, lúc nãy tớ đã nói qua, tớ và những nữ nhân khác đều giống nhau, đều là kẻ ích kỷ, nhất là về phương diện tình cảm. Cho nên, nếu tớ nói với cậu rằng tớ không để ý đến chuyện cậu tiếp nhận Hạ Y Na thì đó chính là nói dối cậu cũng như nói dối bản thân mình. Nhưng mà, chính miệng cậu nói cho tớ biết bởi vì một ít nguyên nhân nên cậu mới tiếp nhận Hạ Y Na, như vậy thì tớ sẽ không hỏi nguyên nhân cụ thể nữ. Tớ tôn trọng lựa chọn của cậu.



Tần Đông Tuyết ngẩng đầu nhìn bầu trời, nước mắt tôn như mưa:



- Tôn trọng là bởi vì tớ cảm thấy được Hạ Y Na trả giá cũng không ít hơn tớ, cô ấy còn làm được những chuyện mà tớ không làm được. Tôn trọng là bởi vì, có một nữ nhân gọi là Tần Đông Tuyết, đời này nàng ta chỉ làm vợ của Bùi gia, chết không hối hận.