Siêu Cấp Cường Giả

Chương 444 : Quên cùng lựa chọn

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


Bóng đêm như mực, gió đêu thổi hiu hiu, thổi bay những nhánh cây trong biệt thự phát ra những tiếng “ Xào xạt”.



- Làm sao Y Na còn chưa xuống nhỉ?



Trong đại sảnh biệt thự lầu 1, sau khi Tống Hân rót cho Hạ Hà một chén nước sôi thì ngồi ở bên cạnh Hạ Hà, mở miệng hỏi.



- Tiểu tử kia uống cũng không ít, chắc là Y Na đợi hắn tỉnh lại rồi mới rời đi.



Hạ Hà châm một điếu thuốc lá rồi cười khổ nói.



- Gần đây Y Na ngủ không ngon.



Tống Hân có chút không đành lòng.



Hạ Hà phun ra một ngụm khói thuốc, giận dữ nói:



- Nếu không có gì bất ngờ thì ngày mai tiểu tử kia sẽ lật bài. Đây là đêm cuối nha đầu ngốc kia ở chung với hắn, kệ nó đi.



- Được rồi.



Tống Hân hơi trầm ngâm rồi gật gật đầu.



Cùng lúc đó.



Trên phòng khách lầu 2, Hạ Y Na nhẹ nhàng cởi chiếc áo trên người Bùi Đông Lai, sau đó là áo trong rồi tới chiếc quần tây…



Bởi vì đây là lần đầu tiên nàng cởi quần áo nên tốc độ rất chậm.



Bởi vì Bùi Đông Lai đã uống say mèm nên hoàn toàn không có phát giác được hành động của Hạ Y Na.



Khi cởi xong chiếc quần lót của Bùi Đông Lai xuống thì Hạ Y Na thấy được cây thương của Bùi Đông Lai. Nàng khẩn trương, run run cánh tay vuốt lấy khuôn mặt Bùi Đông Lai, rồi hôn lên môi Bùi Đông Lai.



Một cái, hai cái, ba cái…



Hạ Y Na không biết hôn bao nhiêu lần mới có thể mở miệng của Bùi Đông Lai ra.
- Cậu…



Nghe câu giải thích của Hạ Y Na, nhìn thân thể ửng hồng của Hạ Y Na, cảm nhận được đầu thương truyền đến cảm giác ướt át thì Bùi Đông Lai cố gắng muốn nói cái gì nhưng mà không biết nên nói gì đây.



- Thật xin lỗi, thật sự xin lỗi.



Hạ Y Na ngẩng đầu lên, nước mắt không ngừng chảy xuống, nàng nhìn vào Bùi Đông Lai rồi cắn môi, nói:



- Tớ biết người cậu yêu là Tần Đông Tuyết. Tớ làm như vậy cũng không muốn cậu phải phải chịu trách nhiệm đối với tớ cũng không cần cậu chấp nhận tình yêu của tớ. Tớ chỉ muốn…muốn đưa lần đầu tiên của mình cho cậu…



- Cậu yên tâm, tớ sẽ không tranh đoạt gì với Tần Đông Tuyết, sau này tớ sẽ biến mất khỏi thế giới của cậu.



Nói xong, Hạ Y Na cắn chặt môi, cố nén cơn đau đớn rồi đứng dậy, cầm lấy quần áo ở trên giường, chuẩn bị mặc vào rồi rời đi.



Có lẽ do quá khẩn trương nên ngay cả áo lót nàng cũng không mặc mà chỉ mặc chiếc áo len.



Bên tai quanh quẩn lời nói của Hạ Y Na, nhìn thấy đóa hoa màu đỏ trên giường kia thì Bùi Đông Lai cảm thấy trong lòng bị cái gì bóp chặt.



- Đồ ngốc, cậu đã là nữ nhân của tớ rồi, làm sao có thể biến khỏi thế giới của tớ được?



Sau đó, không đợi Hạ Y Na mặc xong quần áo thì Bùi Đông Lai đã đứng dậy, vươn tay ra, nhẹ nhàng xoa lấy khuôn mặt của Hạ Y Na.



Cả người Hạ Y Na chấn động, 2 tay buông ra.



"Bá!"



Chiếc áo len của nàng rơi xuống giường, dường như Hạ Y Na hòa nghi lỗ tai của mình có vấn đề, vẻ mặt của nàng mờ mịt nhìn vào Bùi Đông Lai, tùy ý để Bùi Đông Lai lau đi những giọt nước mắt trên mặt.



Giờ phút này.



Nàng đã quên thở, tim cũng quên cả đập.



Thế nhưng nàng không quên được những kỷ niệm cũ.