Siêu Cấp Cường Giả

Chương 485 : Tuyệt địa phản kích, Bùi Diêm La hàng thế! (4)

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


- Pavlovsky, bọn hắn có bao nhiêu người.



Xảy ra biến hóa bất ngờ làm cho Nạp Lan Ngũ Khải cả kinh sau đó hắn liền bình tĩnh trở lại, cầm lấy bộ đàm hỏi lấy tên bảo tiêu tên là Pavlovsky kia.



- Lão bản, tôi không thể xác định được bọn hắn đến đây có bao nhiêu người, tôi đang dựa vào tiếng súng để tìm tung tích bọn chúng.



Bên ngoài hội sở, Pavlovsky đang núp trong một bụi cây, trừng to mắt, một bên tìm tung tích đối thủ, một bên báo lại cho Nạp Lan Ngũ Khải.



- Honey, ngươi nói nhiều rồi đó.



Ngay sau đó.



Không đợi Pavlovsky hội báo xong, đột nhiên một giọng nói hấp dẫn vang lên.



Trong màn đêm, Quý Hồng một thân áo khoác màu đỏ chẳng biết đã lúc nào đã xuất hiện phía sau Pavlovsky.



“Lộp bộp”



Trong lòng Pavlovsky chấn động, theo bản năng liền rút súng ra rồi nhắm về phía Quý Hồng mà bắn.



Nhưng mà.



So với hắn thì Quý Hồng nhanh hơn.



Trong lúc khẩu súng của Pavlovsky giơ lên thì chân phải của Quý Hồng đã động, một cước đá về phía cổ tay phải của Pavlovsky.



“Bốp”



Một cước của Quý Hồng đá trúng cổ tay của Pavlovsky, đá bay khẩu súng trong tay hắn.



Sau đó.



Quý Hồng không dừng lại, nắm lấy đầu của Pavlovsky, tay phải đột nhiên vung lên.



“Xoẹt”



Tiếng xé gió vang lên, một thanh chủy thủ trong tay Quý Hồng xuất hiện, một đạo bạch quang hiện lên.



“Phốc”



Một đao chém ra, máu tươi liền phun ra.



"Ách..."



Thân mình Pavlovsky chấn động sau đó hắn cố gắng giãy dụa nhưng mà bởi vì bị Quý Hồng nắm chặt nên giãy dụa đã trở nên vô ích, chỉ có thể trơ mắt nhìn máu chảy ra, cảm nhận sinh mạng đang trôi đi.




Rất nhanh, Bùi Đông Lai thông qua thính lực biến thái của mình đã nghe được những tiếng thở dồn dập của những tên ở bên ngoài cửa, đã đoán được vị trí của đối phương.



“Két”



Đột nhiên, cửa phòng mở ra.



“ Pằng..Pằng.. Pằng..Pằng.. Pằng..Pằng…..”



Nghe được tiếng mở cửa thì hơn 10 tên đại hán trong cùng một lúc liền bóp cò, bắn về phía cửa phòng.



“ Pằng..Pằng.. Pằng..Pằng.. Pằng..Pằng..”



Sau đó, coi như lúc hơn 10 tên đại hán không thấy được bóng dáng của Bùi Đông Lai mà không nổ súng nữa thì đột nhiên từ trong phòng xuất hiện 2 khẩu súng tự động, hướng về phía 2 đầu hành lang mà nhả đạn một cách điên cuồng.



“ Phốc..Phốc..Phốc”



Vài tên đại hán không kịp trốn tránh liền bị đạn bắn trung, kêu rên rồi ngã xuống vũng máu, còn những tên còn lại thì liền rút đầu lại, không dám ló ra.



“Bịch”



“Bụp”



Tiếng bước chân và tiếng máy chụp cùng vang lên một lúc, Bùi Đông Lai từ trong phòng đi ra, xuất hiện ở hành lang liền bị máy quay chụp lại.



- Ha Ha, cuối cùng cũng chụp được, Ruscha, mau mau lưu lại rồi gởi vào hòm thư đi.



Thấy được hình ảnh Bùi Đông Lai trong tấm hình thì Nạp Lan Ngũ Khải liền lớn tiếng nở nụ cười.



- Lão…lão bản, dây cáp của hội sở đã bị chặt đứt rồi, không thể vào mạng.



Ruscha biến sắc, thất thanh nói:



- Ngoài ra, mạng in tờ nét cũng không vào được.



- Cái gì?



Tiếng cười của Nạp Lan Ngũ Khải dừng lại, trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ.



- Lão bản, nếu như bọn hắn có thể cắt đứng dây cáp thì cũng có thể cắt được dây điện của hội sở.



Sau đó, không đợi Nạp Lan Ngũ Khải nói cái gì, đột nhiên Ruscha hiểu được vì sao Bùi Đông Lai lại nghênh ngang đi vào hội sở, trên mặt của hắn lộ ra vẻ kinh hãi, rống lớn nói:



- Hắn là cố ý làm như vậy, hắn cố ý làm như vậy để chúng ta thấy được cảnh hắn giết người. Ta thề trước Thượng Đế, người này chính là một kẻ điên.