Siêu Cấp Cường Giả

Chương 486 : Tuyệt địa phản kích, Bùi Diêm La hàng thế (5)

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


Lúc này, nghe được Ruscha nói rằng Bùi Đông Lai cố gắng để lộ tung tích là vì muốn mình thấy được cảnh Bùi Đông Lai giết ngươi thì Nạp Lan Ngũ Khải liền trực tiếp hoảng sợ.



- Ru… Ruscha, lập tức dùng di động chụp lại, sau đó rồi gởi đi.



Khiếp sợ qua đi, Nạp Lan Ngũ Khải đột nhiên nhớ ra cái gì rồi lớn tiếng lên nói một câu, sau đó lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện thoại gọi cho cảnh sát để xin giúp đỡ.



- Lão bản, hắn đã cắt đi hệ thống mạng trong hội sở, chúng ta không thể gọi điện thoại đâu.



Nghĩ đến cảnh Bùi Đông Lai giết người một cách đơn giản như thế thì trong giọng nói của Ruscha toát ra sự sợ hãi thật sau, trực giác cùng lý trí nói cho hắn biết, hắn và đám huynh đệ kia không phải là đối thủ của Bùi Đông Lai:



- Lão bản, thực lực của hắn còn cường đại hơn so với tưởng tượng của chúng ta, chúng ta nhất định lập tức.. lập tức rời khỏi đây.



“Pằng...Pằng”



Giống như đáp lại lời nói của Ruscha, ở lâu 2, 2 tay Bùi Đông Lai cầm 2 súng, vừa bước đi trong hành lang, vừa bóp cò.



Tiêng súng vang lên, đầu người nổ tung.



Vài tên thử thò đầu ra, trong nháy mắt liền bị đạn xuyên qua, banh chè ngay tại chỗ.



Bên tai nghe Ruscha nói thế, nhìn thấy cảnh Bùi Đông Lai giết người một cách thoải mái như thế thì trong lòng Nạp Lan Ngũ Khải liềm cảm thấy nguy cơ, thậm chí hắn còn không dám lên tiếng.



Võ công cao tới đâu. Cũng phải sợ thái đao.



Luận công phu, hắn không sợ Bùi Đông Lai, nhưng mà Bùi Đông Lai chẳng những là cao thủ võ học mà còn là cao thủ dùng súng.



Sau đó.



Không đợi Nạp Lan Ngũ Khải quyết định thì trong màn hình, 2 tay Bùi Đông Lai xách súng đi về phía cầu thang.



Trước cầu thang, một gã thủ hạ của Từ Mãng thấy được đồng bọn của mình đều đã chết hết, xung quanh đều là máu tươi cùng óc thì hắn sợ tới mức hồn phi phách tán. Hắn liền bỏ súng xuống, cả người xụi lơ nằm xuống mặt đất, thân hình cong lại giống như là một con tôm, không ngừng nôn ra.



- Đừng…Đừng mà.



Sau đó, hắn thấy được Bùi Đông Lai giống như là sát thần xuất hiện trước mặt hắn thì hắn liền kêu to lên.



“Pằng”



“Phốc”



Tiếng súng vang lên, huyết hoa nở rộ.



- Từ Mãng, để người của ngươi tập trung ngay cầu thang, bất kể như thế nào cũng phải ngăn hắn lại.



Thấy một màn như vậy thì Nạp Lan Ngũ Khải liền toát mồ hôi lạnh, hắn rống to lên:



- Ruscha, gọi cho Sake Fu mau, để cho hắn tìm phương pháp chụp lại hình ảnh rồi lập tức rút lui. Bọn hắn chỉ có 2 người, căn bản không thể nào ngăn chúng ta được.



- Nạp Lan Ngũ Khải, tao có một trăm biện pháp để giết mày, mày có thể nghĩ rằng sẽ trốn thoát được sao?
- Lão bản thân án, cửa thang máy lầu 4 có 12 người mai phục, còn về phần tên Nạp Lan Ngũ Khải ngu ngốc kia thì hiện tại hắn đang đi về phía thang máy.



“Bộp! Bộp! Bộp!"



Nghe được tin tức từ Quý Hồng thì Bùi Đông Lai không chút hoang mang, liền bước chân đi.



- Lão…lão bản, thang máy không thể sử dụng, chúng ta chỉ có thể đi bằng thang bộ.



Cùng lúc đó, trên tầng cao nhất Ruscha đi tới thang máy thì phát hiện thang máy không thể sử dụng được.



“Ách”



Nạp Lan Ngũ Khải cả kinh.



- Ngũ…Ngũ gia…hắn…hắn lên đây rồi.



Sau đó, không đợi Nạp Lan Ngũ Khải lấy lại tinh thần thì giọng nói của một tên thủ hạ Từ Mãng vang lên trong bộ đàm.



- Ngăn hắn lại, bất kể như thế nào cũng phải ngăn hắn lại.



Nạp Lan Ngũ Khải lấy lại tinh thần, lớn tiếng mà rống lên.



“Pằng..Pằng.. Pằng..Pằng.. Pằng..Pằng..”



Giọng nói Nạp Lan Ngũ Khải vằ dứt thì bdld dừng lại, cả người giống như tử thần xuất hiện, súng trong tay liền bóp cò, từng tiếng súng vang lên.



“Phốc…Phốc”



Mấy tên thủ hạ của Từ Mãng sớm đã sợ bể mật, đối mặt với những làn đạn của Bùi Đông Lai thì rất nhiều tên bị trúng đạn, còn những người không bị gì thì liền hét lên rồi lui trở về phòng.



- Xử lý hắn rồi sao?



Trong hành lang lầu 6, Nạp Lan Ngũ Khải giống như là con kiến bò trên chảo, gấp đến độ phải xoay quanh.



- Chưa…chưa được, hắn giống như là u linh vậy, vừa xuất hiện thì liền nổ súng, những huynh đệ của chúng ta đã phản ứng chậm một chút, đã chết cả rồi…



- Mẹ nó, đám người các ngươi nhiều như vậy, cùng nhau nổ súng đi, tao không tin không giết được hắn.



Nạp Lan Ngũ Khải tức giận đến chửi má nó.



- Không…Không thể, tài bắn súng của hắn rất con mẹ nó….



- Đúng a, ta không đi ra ngoài đây, ta con mẹ nó nhảy lầu cũng không đi ra ngoài.



- Ta *(^*&%&….



Nạp Lan Ngũ Khải tức giận đến mức thiếu chút nữa là đập bộ đàm.