Siêu Cấp Cường Giả

Chương 517 : Trảm thảo trừ căn

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


- Tiểu Vũ, cậu đi lên lớp đi, anh còn một số chuyện cần phải xử lý.



So sánh với Đông Phương Lãnh Vũ đang vô cùng kích động thì Bùi Đông Lai lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh.



- Vâng.



Vẻ mặt Đông Phương Lãnh Vũ kích động gật gật đầu.



- Hiệu trưởng, quấy rầy rồi.



Bùi Đông Lai xoay người, chủ động giơ tay phải ra.



- Phát sinh chuyện như vậy, trường học cũng có không thể trốn tránh trách nhiệm, sau này chúng ta nhất định sẽ tăng cường công tác quản lý.



Có lẽ không ngờ Bùi Đông Lai sẽ khách khí như thế nên Khang Kiếm có chút kinh hoảng.



Bùi Đông Lai không nói gì nữa mà xoay người rời khỏi phòng y tế. Khi đi ngang qua đám hoàn khố kia thì cả đám liền cúi gầm xuống đất, không dám hé răng.



Nhìn bóng lưng Bùi Đông Lai rời đi thì trong lòng Khang Kiếm thổn thức không thôi.



- Tiểu Khiếu, con ở lại xem tình huống của Tiểu Kiến.



Mắt thấy Bùi Đông Lai rời đi, Chu Kim ngồi thẳng lên, trầm ngâm nói.



- Vâng.



Chu Khiếu vội vàng gật đầu.



Chu Kim không nói lời vô ích, cũng không có cùng Khang kiếm đám người chào hỏi, mà là bước nhanh đuổi theo Bùi Đông Lai.



- Bùi tiên sinh.



Đi ra khỏi phòng y tế thì Chu Kim liền gọi Bùi Đông Lai.



Dường như đã nhận ra Chu Kim sẽ đuổi theo nên Bùi Đông Lai cũng không cảm thấy kinh ngạc, nhưng mà hắn dừng bước lại, đợi Chu Kim.



- Bùi tiên sinh, đứa con của tôi từ nhỏ đã bị mẹ của nó làm hư….



Chu Kim đến gần. Cố gắng nói cái gì đó.



Không đợi Chu Kim nói hết thì Bùi Đông Lai đã lên tiếng cắt ngang:


Bùi Đông Lai nhìn vào Chu Kim đang luống cuống, gằn từng chữ:



- Đây cũng chính là nói, tổn thất của ông cũng không tính là lớn.



- Cậu muốn tôi làm gì?



Chu Kim nóng nảy, hắn cảm giác được đứng trước mặt Bùi Đông Lai thì bản thân hắn giống như một đứa con nít, không thể nào đoán được tâm tư của Bùi Đông Lai.



- Tôi chỉ muốn ông làm một chuyện.



Bùi Đông Lai nói thẳng.



- Chuyện gì?



Theo bản năng Chu Kim hỏi một câu, sau đó nghĩ đến cái gì, vẻ mặt hoảng sợ nói:



- Chẳng…Chẳng lẽ cậu muốn tôi phản bội Diệp Thạch, làm việc cho cậu sao?



Bùi Đông Lai không có tỏ thái độ.



- Bùi Đông Lai, cậu cũng hiểu rằng trong lúc như thế này mà tôi phản bội Diệp Thạch, làm việc cho cậu thì tôi sẽ không có kết cục gì tốt. Đồng thời tôi cũng không thể mang lại cho cậu lợi ích gì.



Mắt thấy Bùi Đông Lai không lên tiếng, Chu Kim giận quá thành cười, nói:



- Huống chi nên 2 bên đều là chết thì vì sao tôi lại phải đi theo cậu?



- Chu hành trưởng, vật cực tất phản, chó cùng rứt giậu đạo lý này tôi hiểu.



Bùi Đông Lai khẽ lắc đầu, xốc lên con bài chưa lật:



- Để cho con của ông rời khỏi Hồng Kinh hội, gia nhập vào Đông Hạ hội do nữ nhân của tôi là Tần Đông Tuyết sáng lập, ông đồng ý thì ân oán giữa chúng ta xóa bỏ, không đồng ý thì chúng ta tiếp tục trò chơi này.



"Ách..."



Chu Kim nghe vậy, sững sờ ngay tại chỗ.



Giờ khắc này.



Hắn đã hiểu ra ý tứ câu " Trảm thảo trừ căn" của Bùi Đông Lai.



Hướng Hồng Kinh hội khai đao, khiến cho Diệp Tranh Vanh 2 bàn tay trắng.