Siêu Cấp Cường Giả

Chương 547 : Nghịch tập, nghịch tập (5)

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Mục đích của tử sĩ Thôi gia đến TQ là để xử lý Bùi Đông Lai.



Mà hiện giờ, tử sĩ Thôi gia lại không xử lý Bùi Đông Lai, mà đi giết bảo tiêu của Nạp Lan Minh Châu.



Chuyển biến này làm cho Nạp Lan Minh Châu không thể tin, không thể tiếp nhận được.



Diệp Tranh Vanh cũng thế!



Hắn đứng lên, trừng to mắt, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn vào Nạp Lan Minh Châu, lắc lắc đầu nói:



- Làm sao tử sĩ Thôi gia lại giết chết người của cô đây?



Nghe Diệp Tranh Vanh nói như thế thì Nạp Lan Minh Châu từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, nàng cổ gắng mở miệng, muốn nói cái gì nhưng cuối cùng một chữ cũng nói không nên lời.



Thấy Nạp Lan Minh Châu không nói lời nào, trong lòng Diệp Tranh Vanh vừa động, vội vàng đi về phía cửa sổ, rồi vén màn lên.



Biệt thự cũng không lớn, Diệp Tranh Vanh thấy rõ ở cổng bên ngoài có 2 người đang nằm xuống trong vũng máu, một chiếc xe công vụ đang chạy vào.



"Bịch Bịch Bịch Bịch"



Không đợi Diệp Tranh Vanh thu hồi ánh mắt, bên ngoài phòng đã vang lên tiếng bước chân.



"Két"



Cửa phòng bị đẩy ra, 6 gã bảo tiêu của Nạp Lan Minh Châu đi vào phòng.



"A..."



Mắt thấy bảo tiêu phá cửa mà vào, Nạp Lan Minh Châu sợ tới mức thét lên một tiếng sợ hãi, theo bản năng, nàng cầm lấy tấm mềm che lại thân thể của mình, sau đó liền quát:



- Ai cho các ngươi vào?



- Tiểu…Tiểu thư.



Mắt thấy Nạp Lan Minh Châu phát hoả, 6 gã bảo tiêu trước tiên cúi đầu, sau đó một tên đứng đầu liền thất kinh mà nói:



- Đám người HQ kia vừa rồi đã giết chết Tiểu Ngũ và Tiểu Hắc, hiện giờ bọn hắn đã vào biệt thự rồi.



Không trả lời, điểm này, Nạp Lan Minh Châu cùng Diệp Tranh Vanh cũng biết.



- Tiểu thư, tuy rằng tôi không biết tại sao bọn hắn lại làm như vậy nhưng mà tôi mục đích của bọn hắn đến đây là giết chúng ta.



Nói tới đây, tên bảo tiêu kia liền tỏ ra ngưng trọng nói:



- Cô cùng với Diệp thiếu ở trong phòng, chúng tôi sẽ ở bên ngoài coi chừng, đồng thời gọi điện cho các huynh đệ đến đây giúp đỡ.



- Được.




Ngay sau đó.



Ngay sau đó, không đợi Diệp Tranh Vanh nói hết lời thì một tên tử sĩ liền vung tay phải lên, một phen nắm lấy cổ họng của Diệp Tranh Vanh, sau đó xách Diệp Tranh Vanh lên giống như là xách một con gà.



Hơi thở Diệp Tranh Vanh dừng lại, cố gắng giãy dụa, kết quả phát hiện cả người căn bản không thể động đậy, chỉ có thể tùy ý để tên tử sĩ Thôi gia kia mang hắn đi ra.



Thấy như vậy thì Nạp Lan Minh Châu liền kêu lớn lên:



- Các ngươi không thể giết hắn.



"Bá!"



Trả lời Nạp Lan Minh Châu chính là một bàn tay to.



Một gã tử sĩ khác liền nắm lấy tóc của Nạp Lan Minh Châu, dùng sức kéo một cái giống như là kéo một con chó chết, kéo Nạp Lan Minh Châu đi ra ngoài.



"A... A..."



Cảm nhận được cơn đau trên đầu truyền tới, cảm nhận được cái chết đang đến gần thì Nạp Lan Minh Châu giống như là kẻ điên, 2 tay không ngừng vung lên.



Khoảng 20s, coi như lúc Diệp Tranh Vanh sắp ngạt thở mà chết, Nạp Lan Minh Châu dần dần không còn giãy dụa nữa thì 2 người đã bị đưa tới đại sảnh dưới tầng 1.



"Vù"



Tên tử sĩ nắm lấy Diệp Tranh Vanh liền quăng Diệp Tranh Vanh xuống đất mà Nạp Lan Minh Châu thì bị đưa đến sát một chiếc TV.



"Hô... Hô..."



Trên mặt đất, hơi thở Diệp Tranh Vanh trở nên dồn dập, mà Nạp Lan Minh Châu một bên cũng không khá hơn hắn là mấy.



- Diệp Tranh Vanh, Nạp Lan Minh Châu, mùi vị không thể phản kháng có dễ chịu không?



Đột nhiên, một giọng nói lanh lẽo vang lên.



Hả?



Nghe được giọng nói này thì cả Diệp Tranh Vanh và Nạp Lan Minh Châu đều ngẩn ra, sau đó không tự chủ được ngẩng đầu, đem ánh mắt nhìn về phía chiếc TV kia.



Ngay sau đó. truyện được lấy tại TruyenFull.vn



2 người thấy được khuôn mặt của Quý Hồng hiện ra trên màn hình TV.



- Nói cho ta biết, bọn mày muốn chết như thế nào?



Quý Hồng lại mở miệng, trực tiếp tuyên án tử hình Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu.