Siêu Cấp Cường Giả

Chương 548 : Nghịch tập, nghịch tập (6)

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Tử Vong.



Giờ khắc này, nghe được Quý Hồng nói như thế, trong đầu hiện lên hình ảnh tử sĩ Thôi gia giết chết đám người bảo tiêu thì hắn liền tâm như gương sáng. Bùi Đông Lai có lẽ không dám đích thân giết hắn nhưng tuyệt đối có thể mượn dao giết người, lợi dụng tử sĩ Thôi gia để xử lý hắn.



- Tao rất hiểu kỳ, bọn mày đã dùng điều kiện gì mà khiến cho tên Thôi Trí Kim kia thay đổi chủ ý?



Hiểu được điểm này thì Diệp Tranh Vanh liền hỏi ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng mình.



- Diệp Tranh Vanh, xem ra thì mày không muốn chết một cách u mê mà muốn trước khi chết sẽ hiểu rõ mọi chuyện a.



Quý Hồng nhìn vào Diệp Tranh Vanh, cười lạnh:



- Tại sao ta lại phải nói cho mày biết?



"Tê "



Nghe được Quý Hồng nói như thế thì Diệp Tranh Vanh tức giận đến hít vào một hơi nhưng càng nhiều là sợ hãi.



- Chị.



Sợ hãi rất nhiều, trong lòng Diệp Tranh Vanh vừa động, vội vàng gọi Quý Hồng là chị, cố gắng thông qua quan hệ giữa 2 người mà khiến cho Quý Hồng bỏ qua cho hắn.



- Mày gọi ta là gì?



Quý Hồng lạnh giọng hỏi.



- Chị, người chính là chị của em, chúng ta là chị emcùng cha khác mẹ.



Diệp Tranh Vanh làm ra một bộ dạng đáng thương.



""Ha…Ha….Ha"



Nghe Diệp Tranh Vanh nói thế thì Quý Hồng liền cười rộ lên nhưng mà trong nụ cười lại tràn ngập lãnh ý.



Diệp Tranh Vanh tỏ ra đáng thương, nói:



- Chị, có thể chị không biết. Từ sau khi chị xuất hiện ở Đông Hải thì cha liền một mực yên lặng ở sau lưng mà chú ý đến chị, thậm chí cha đã nói chuyện này ra, cha nói cho em biết, lấy năng lực của chị thì nếu nếu như có được sự ủng hộ của Diệp gia thì chị sẽ trở thành người đứng đầu trong thương giới.



- Diệp Tranh Vanh, nếu như mày biết ta vì hận Diệp Cấm cùng Diệp gia đến thấu xương, mới quyết định làm việc cho Bùi Đông Lai thì mày có cảm thấy hối hận khi nói những lời đó không?



Quý Hồng ngưng cười, lạnh lùng nhìn vào Diệp Tranh Vanh.



"Ách..."



Nghe Quý Hồng nói ra nguyên do như thế thì Diệp Tranh Vanh trực tiếp cả kinh há to miệng.



- Chị, em biết, bởi vì trong lòng chị luôn hận cha, nhưng mà chuyện năm đó cũng là do cha bất đắc dĩ, thậm chí bởi vì là cha vẫn nhớ tới dì nên mẹ của em cũng nhiều lần tức giận….



- Đủ rồi, Diệp Tranh Vanh, mày không cần nói những lời ghê tởm đó nữa.



Lúc này không đợi Diệp Tranh Vanh nói hết lời thì Quý Hồng liền cắt ngang:



- Xem ra, trải qua chuyện ở Giang Lăng thì mày đã thay đổi rồi, ừh, ít nhất là còn biết tỏ ra vẻ đáng thương.



Diệp Tranh Vanh trầm mặc không nói.



Đúng như lời của Quý Hồng, thật sự là sau khi trải qua chuyện ở Giang Lăng thì hắn đã học được cách cúi đầu, tỏ ra vẻ đáng thương.



- Diệp Tranh Vanh, xem ra thì mày không muốn chết đúng không?



Mắt thấy Diệp Tranh Vanh không nói lời nào, Quý Hồng mở miệng lần nữa






Bên tai quanh quẩn lên những lời này thì Nạp Lan Minh Châu không kìm lòng được mà lùi về sau 2 bước, sau đó nhìn vào Quý Hồng, hận ý lẫm nhiên:



- Mày…con ác ma này…



- Ta làm sao?



Quý Hồng cười:



- Là cô giết Diệp Tranh Vanh.



- Ác ma….Mày con ác ma này…Mày sẽ không chết tử tế đâu…



Nạp Lan Minh Châu biết mình và Diệp Tranh Vanh đều bị Quý Hồng tính kế thì tức giận, giọng nói oán độc đến cực điểm:



- Không riêng gì mày, còn Bùi Đông Lai nữa. Người của Diệp gia sẽ không bỏ qua cho chúng mày.



- Ha ha, Nạp Lan Minh Châu, đến lúc này rồi mà cô còn trong mong vào Diệp gia sao?



Quý Hồng bĩu môi, cười lạnh không dứt:



- Ta cho cô biết, sau khi chuyện này trôi qua thì Diệp gia sẽ trở thành bàn đạp để Bùi Đông Lai bước lên sân khấu thế giới.



- Không có khả năng! Đây tuyệt đối không có khả năng!



Nạp Lan Minh Châu điên cuồng lắc



- Biết vì cái gì mà cho đến bây giờ Bùi Đông Lai không giết cô không?



Quý Hồng không để ý đến Nạp Lan Minh Châu, mà là tự hỏi tự đáp:



- Hắn ngại bẩn tay mình nên mới không giết cô. Ta cho cô biết, lúc này đây chẳng những cô chết mà tộc nhân của cô cũng phải chết, ngày Đông Lai giẫm lên Diệp gia hướng ra thế giới cũng là ngày diệt tộc của Nạp Lan gia.



Diệt tộc?



Nghe được 2 chữ này thì Nạp Lan Minh Châu sợ tới mức sững sờ ngay tại chỗ.



- Cuối cùng nói cho cô biết một bí mật, Bùi Đông Lai chính là để cho ta giám thị tử sĩ Thôi gia xử lý cô cùng Diệp Tranh Vanh.



Quý Hồng thấy Nạp Lan Minh Châu hoàn toàn bị dọa ngốc, đột nhiên đứng lên, để sát mặt vào màn hình, vẻ mặt lạnh như băng:



- Nhưng mà, ta cảm thấy được nếu làm như vậy sẽ tiện nghi cho đôi cẩu nam nữ này, các cô chẳng những thiết kế hạ chết nam nhân mà ta thích, còn muốn đào bới phần mộ tổ tiên của hắn, tại sao ta lại có thể để đôi cẩu nam nữ này chết một cách thoải mái như vậy?



"Ách..."



Nạp Lan Minh Châu há miệng, cố gắng nói cái gì.







"Vù"



Ngay sau đó.



Không đợi Nạp Lan Minh Châu mở miệng thì tên tử sĩ Thôi gia đứng gần nàng liền vung đao lên rồi chém vào cổ của Nạp Lan Minh Châu.



"Phốc"



Máu tươi phun ra, đầu người rơi xuống đất.



Nạp Lan Minh Châu đi theo Diệp Tranh Vanh đi xuống Địa Ngục!