Siêu Cấp Cường Giả

Chương 558 : Nghịch tập, nghịch tập (16)

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, cảm nhận khí thế bất khuất của Bùi Đông Lai thì chân mày của Diệp Cô Thành nhíu lại.



- Chuyện cho tới bây giờ, Diệp gia đang chiếm thế thượng phong, Tiêu gia, Tần gia sẽ không vì cậu mà đi đắc tội Diệp gia, mà tập đoàn Đông Hải đã bị niêm phong, toàn bộ lợi thế của cậu đã mất đi, mọi phản kháng của cậu là phí công.



Chân mày nhíu lại thì Diệp Cô Thành nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai, gằn từng chữ:



- Cậu cũng đừng trông cậy vào đám người Không Minh đại sư có thể giúp cậu, tuy rằng bọn hắn vì nguyên nhân là cha cậu nên mới ra mặt giúp cậu, nhưng mà một khi ta đem chuyện nói nói cho bọn hắn biết thì bọn hắn sẽ làm như thế nào, nói vậy thì trong lòng cậu hiểu rõ.



- Tôi vừa nói qua rồi, cầu người không bằng cầu mình.



Mặt Bùi Đông Lai không đổi sắc, nói:



- Tôi đã nhờ đám người Không Minh đại sư giúp một lần, sẽ không có lần thứ hai.



- Chẳng lẽ cậu muốn lợi dụng chuyện Diệp Tranh Vanh liên thủ với tử sĩ Thôi gia đối phó với cậu cùng cái chết của 5 tên đặc công kia sao? Vô dụng, tạm thời không nói đến cậu chứng cớ gì chứng minh điểm này, cho cậu có thể có chứng cớ thì lấy thế lực trước mắt của Diệp gia thì nếu như Diệp gia muốn phủ nhận chuyện này thì cũng dễ như trở bàn tay.



Diệp Cô Thành trầm giọng nói:



- Ở trước mặt quyền lực tuyệt đối thì hết thảy mọi âm mưu quỷ kế đều là uổng công.



Không trả lời.



Bùi Đông Lai cùng Diệp Cô Thành gặp thoáng qua.



- Không cần làm không có ý nghĩa từ chối, ta sẽ bảo đảm cho cậu còn sống.



Diệp Cô Thành nhìn bóng lưng Bùi Đông Lai, bổ sung thêm:



- Hơn nữa, ta cũng cam đoan từ nay về sau ân oán giữa Diệp gia và cậu sẽ xóa bỏ.



- Có một số chuyện hận thù chỉ dựa vào miệng là không thể hóa giải được.



Bùi Đông Lai vừa nói vừa đi về phần huyệt đào kia.



Diệp Cô Thành nghe vậy thì không nói gì thêm, hắn muốn biết đến lúc này Bùi Đông Lai còn con bài gì chưa lật để có thể lay động Diệp gia.



Nhưng mà.



Dù là hắn vắt hết óc cũng nghĩ không ra.



Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai đi đến trước phần mộ gia gia hắn.



"Bịch"



Người đến, đầu gối chạm đất.
- A di đà Phật, Long Vương, có duyên gặp lại.



2 tay Không Minh đại sư tạo thành chữ thập hoàn lễ.



Diệp Cô Thành thấy thế, không nói thêm gì nữa, trực tiếp mang theo Bùi Đông Lai, Tần Đông Tuyết cùng Hạ Y Na rời đi.



Đợi Diệp Cô Thành mang theo 3 người Bùi Đông Lai đến đường cái thì đám người Khương Tuấn đã đến.



Cùng nhau đi tới, ánh mắt của Bùi Đông Lai có thể thấy được mọi người đang nhìn chằm chằm về mình, trong đó hắn có thể cảm nhận được sự tức giận và sát ý ở trong ánh mắt của 24 tên đặc công kia.



Đối với lần này, Bùi Đông Lai không có bất kỳ tỏ vẻ.



Đám người Long Ngũ tuy rằng không phải bị hắn giết chết, cũng là bị hắn tính kế chết.



Nhưng mà.



Giống như những lời lúc nãy hắn nói với Diệp Cô Thành, hắn cảm thấy không có áy náy, ở trong lòng hắn đám người Long Ngũ chính là đặc công, đồng dạng chính là tay sai của Diệp gia, nếu đám người Long Ngũ muốn giúp Diệp gia bóp chết hắn thì hắn lại vì cái gì mà áy náy với đám người Long Ngũ?



Hắn làm vậy chỉ là để bảo vệ bản thân.



- Diệp thiếu tướng, cảm ơn lần hành động này của ngài.



Khương Tuấn âm thầm liếc mắt nhìn Bùi Đông Lai, sau đó nói với Diệp Cô Thành:



- Kế tiếp, tôi sẽ để cho người của tôi áp giải hắn đến Yên Kinh, để hắn chịu sự trừng trị của pháp luật.



Bên tai vang lên lời nói của Khương Tuấn, trong đó vài tên đặc công có quan hệ cá nhân tốt với Long Ngũ đều lộ ra một tia cười lạnh, bọn hắn đều nghe rõ ý tứ của Khương Tuấn, muốn cho Bùi Đông Lai chịu khổ trên đường trở lại Yên Kinh.



- Thân thủ của hắn rất cao, vì muốn phòng ngừa vạn nhất, nên do ta tự mình áp giải.



Ánh mắt của Diệp Cô Thành tỏ ra thâm ý nhìn Khương Tuấn một cái, ngữ khí không thể nghi ngờ.



- Được rồi,



Khương Tuấn nghe vậy, trầm ngâm vài giây đồng hồ, cuối cùng vẫn gật đầu.



30s sau, mọi người sôi nổi lên xe, Diệp Cô Thành cùng 3 người Bùi Đông Lai, Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na ngồi lên chiếc Land Rover rồi rời đi.



- Cha, phạm vào TQ dù xa cũng giết, những lời này đều là từ miệng của người đi ra.



Xe chuyển bánh, Bùi Đông Lai quay đầu nhìn ra bên ngoài, lặng yên nắm chặt hai đấm:



- Những lời này, con sẽ khắc sâu trong tâm, cũng sẽ dốc hết toàn lực mà làm, nhưng trước hết muốn đối ngoại cần phải yên nội.