Siêu Cấp Cường Giả

Chương 572 : Muốn đối ngoại cần phải yên nội (14)

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Cùng lúc đó, trong biệt thự của Khương Tuấn, thân là vợ của Khương Tuấn thì Từ Yên đang ngồi trong phòng khách, nàng nghe có tiếng chuông cửa thì bước đến. Thông qua màn hình theo dõi thì nàng thấy được bên ngoài có mười mấy người, người đứng đầu là vị Diêm Vương gia của ngành.



Ngoài ra, còn có Triệu bộ trưởng nhân vật số 1 của bộ An Toàn, cùng với những người trong bộ An Toàn.



Hả?



Thấy được những ngườ này thì trong lòng Từ Yên cả kinh, sau đó trong lòng nàng hiện ra một trực giác không tốt. Nếu như người nào để vị Diêm Vương gia kia tìm tới nơi thì tương đương tuyên bố con đường làm quan của hắn sẽ kết thúc.



- Các….các vị tìm ai?



Sau đó, Từ Yên cố gắng tỏ ra bình tĩnh, thông qua màn hình, nói.



- Chúng tôi tìm đồng chí Khương Tuấn, có liên quan đến vụ án ở núi Đại Hưng An.



Bên ngoài cửa, Triệu bộ trưởng đi lên, trả lời.



"Nha."



Từ Yến nghe vậy thì cũng vẫn còn tỏ ra bất an, bất quá cũng đi ra mở cửa.



- Đồng chí Khương Tuấn ở đâu?



Cửa biệt thự được mở ra, vài tên đặc công bộ An Toàn liền vọt vào đại sảnh biệt thự, Triệu bộ trưởng cùng vị Diêm Vương gia kia đi vào, hướng Từ Yến hỏi.



- Ở…Ở trong thư phòng.



Thấy thế thì vẻ bất an ở trong lòng Từ Yến tăng lên, cho nên giọng nói trở nên run run.



"Vù" Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL



Mấy tên đặc công nghe thế thì vội hướng về phía thư phòng lầu 2 chạy tới, còn Triệu bộ trưởng và mọi người đi theo sau.



"Ách..."



Thấy một màn như vậy thì Từ Yến sợ tới mức há to miệng, không biết nên nói gì.



"Két"



Cửa thư phòng mở ra, nghe được động tĩnh ở dưới lầu thì Khương Tuấn mặc đồ ngủ, từ thư phòng đi ra.



- Các…Các người…



Vừa ra khỏi cửa, Khương Tuấn thấy mấy tên đặc công thì theo bản năng muốn nói cái gì nhưng mà sau đó khi hắn thấy được Triệu bộ trưởng cùng vị Diêm Vương gia kia ở phía sau thì sắc mặt biến đổi.


- Cậu lên xe trước đi, ta đi nghe điện thoại.



Diệp Cô Thành nhìn thoáng qua số gọi đến, chân mày nhíu lên, trầm ngâm một chút rồi nói với Bùi Đông Lai.



Bùi Đông Lai thấy thế, mơ hồ đoán được chủ nhân đầu bên kia điện thoại, hắn không nói gì mà đi vào một chiếc xe việt dã.



- Từ đâu mà cậu biết được chuyện tứ đại gia tộc liên thủ? Tin tức có chính xác không?



Điện thoại được chuyển, Diệp Thạch liền mở miệng hỏi.



Nhận thấy được vẻ ngưng trọng và lo lắng trong giọng nói của Diệp Thạch thì giọng nói của Diệp Cô Thành cũng có chút phức tạp:



- Tin tức chính xác.



"Ách..."



Nghe được Diệp Cô Thành nói thế thì tia may mắn cuối cùng trong lòng Diệp Thạch đã bị nghiền nát, so với bất kỳ người nào trong Diệp gia thì hắn biết rõ năng lực khủng bố bực nào khi tứ đại gia tộc liên thủ.



- Vô luận là vì quốc gia này hay vì Diệp gia thì việc thí xe giữ tướng, chính là lựa chọn tốt nhất.



Diệp Cô Thành thấy Diệp Thạch không nói lời nào, nhịn không được nhắc nhở nói.



- Khinh thường, khinh thường a...



Đầu bên kia điện thoại, vẻ mặt Diệp Thạch tỏ ra hối hận:



- Ta hắn là cần phải giữ vững rồi với động thủ với tên nghiệt chủng kia.



- Không phải ông khinh thường mà là đám con cháu của ông không có tiền đồ, bọn hắn quá thuận lợi cho nên không thể chấp nhận được việc lần này, lão hổ bị nuôi nhốt không bằng loài dã lang ngoài hoang dại, chính là như thế.



Có lẽ là Diệp Cô Thành cũng đã nhận ra nguy cơ của Diệp gia, cho nên đây là lần đầu tiên hắn ăn nói hợp với Diệp Thạch.



- Ta sai lầm rồi, mấy năm nay ta đều sai lầm rồi, mặc dù trong lòng của cậu " Chỉ có quốc, không có gia(Nhà)" nhưng mà trong lòng này cậu vẫn luôn coi gia là số 1.



Vẻ hối hận trên mặt Diệp Thạch càng đậm, giọng nói vô cùng chua sót:



- Cậu mới chính là người thích hợp để dẫn dắt Diệp gia.



- Ông thật sự sai lầm rồi, nhưng không phải bởi vì chuyện này



Khi nói chuyện, Diệp Cô Thành nhịn không được mà đem ánh mắt nhìn về phía bóng lưng Bùi Đông Lai, nhất châm kiến huyết, nói:



- Ông sai khi không nên vong ân bội nghĩa, đuổi Vãn Tình ra khỏi Diệp gia, càng không nên diệt sạch Bùi gia