Siêu Cấp Cường Giả

Chương 588 : Quỳ xuống!

Ngày đăng: 01:57 20/04/20


Khi trời tờ mờ sáng, Bùi Đông Lai vẫn theo thói quen dậy rất đúng giờ.



Trong bóng đêm, hắn từ từ mở mắt. Hắn tuy rằng không thể nhìn thấy rõ mọi thứ trong phòng, nhưng hắn cũng cảm giác được hai người Tần Đông Tuyết và Hạ Y đang nằm gối lên tay hắn, tay vòng lên ôm cổ hắn, còn cặp đùi của hai người thì đang gác lên đùi hắn.



Cảm nhận được da thịt ấm áp trơn mịn của hai người, mũi ngửi được 2 mùi thơm hoàn toàn khác biệt từ trên cơ thể của hai người toả ra, dưới háng của Bùi Đông Lai bỗng nhiên nóng phừng phừng. Cây cột chống trời của hắn vốn đang cứng nay còn trở nên cứng hơn, giống như sẵn sàng có thể chiến đấu thêm 1 lần nữa.



-Phù...phù!



Bên tai hắn văng vẳng tiếng hít thở của hai nàng,khiến cho Bùi Đông Lai phải rất gắng sức mới có thể kiềm chế được lửa dục trong lòng. Hắn từ từ rút tay sau đó nhẹ nhàng nhấc tay và chân của hai nàng sang một bên,sau đó bước xuống giường.



Từ tối hôm qua tới giờ, hắn đã phải hai lần cố gắng kiềm chế lửa dục.



Lần đầu tiên là khi hừng đông.



Khi đó, Tần Đông Tuyết và Hạ Y mới trở về từ Yến Kinh. Sau khi hai nàng tắm rửa xong đã trèo lên giường. Bùi Đông Lai lúc đó trái ôm phải ấp khiến trong lòng hắn khó tránh sinh ra suy nghĩ xấu. Nhưng nghĩ đến hai người mấy ngày nay tối tăm mặt mũi để chuẩn bị cho sự kiện Đông Hạ nên không được ngủ ngon, cộng thêm bộ dạng mệt mỏi của hai nàng khiến hắn không đành lòng. Hắn chỉ hôn vào trán hai người với đầy sự yêu thương rồi sau đó ôm cả hai người đi ngủ.



Sau khi xuống giường,Bùi Đông Lai cố không gây ra tiếng động thay bộ trang phục thể thao, sau đó xuống lầu đánh răng rửa mặt. Sau đó hắn bắt đầu bài tập buổi sáng giống như thường ngày.



Có thể bởi vì thời gian vẫn còn sớm, nên trong khu biệt thự cao cấp thuộc quận Golf hầu như không thấy 1 bóng người.



Nhưng Bùi Đông Lai cũng không để ý. Hắn chạy hai vòng xung quanh khu biệt thự cao cấp rồi sau đó đi vào trong rừng cây, bắt đầu luyện "Bùi gia quyền" theo thói quen.



Hôm nay, Bùi Đông Lai không chỉ luyện "Bùi gia quyền" tạo thành tiếng gió vù vù đầy mạnh mẽ mà hắn còn luyện "Thất sát" trong "Bùi gia quyền" tới cực hạn,"Lôi đình" cũng đã luyện tới 1 trình độ nhất định.



-Xem ra thần thức của mình đã đạt tới cực hạn rồi!



Sau khi đánh xong bộ "Bùi gia quyền», Bùi Đông Lai phát hiện cho hắn có cố gắng thế nào cũng không sao có thể mở rộng thần thức. Lúc ấy hắn chắc chắn bản thân đã hoàn toàn cũng cố được cảnh giới ám kình.



Nhưng--kết quả đó lại không khiến cho Bùi Đông Lai hài lòng.



Bởi vì... Cô Độc Phong Ảnh cho hắn biết, từ ám kình đỉnh phong, có một hào rộng mà người luyện võ rất khó vượt qua nếu muốn bước vào cảnh giới hoá kình,hơn nữa...trong giai đoạn ám kình đỉnh phong, người luyện võmạnh hay yếu cũng sẽ quyết định tới thành tựu của võ học trong tương lai!



Ba bảo khố trong cơ thể người gồm có "thần","tinh","khí".
-Anh ta quả thật là sinh viên trường Đông Hải, nhưng trên cơ bản thì thân phận đó đối với anh ta gần như không tồn tại.



Vừa nói, Trương Đồ Hổ không khỏi cười khổ.



Đối với Trương Đồ Hổ hắn, thân phận sinh viên của trường Đông Hải của Bùi Đông Lai có thể bỏ qua. Hắn chỉ thực sự lưu ý đến thân phận người nắm quyền của tập đoàn Đông Hải và cũng là người đứng đầu của phe hắc đạo Trung Quốc của Bùi Đông Lai. Hắn càng chú ý tới chuyện Bùi Đông Lai có thể bỏ qua cho Diệp gia vốn đã bị trọng thương nguyên khí, để Diệp gia có thể tiếp tục tồn tại hay không mà thôi!



Tai nghe thấy câu trả lời của Trương Đồ Hổ, mắt thấy vẻ mặt nhăn nhó khi cười của hắn, Chu Thiến lại càng thêm khó hiểu. Trong lòng nàng lại càng tò mò hơn về Bùi Đông Lai, cho nên nàng không thể kiềm chế bản thân tiếp tục nhìn Bùi Đông Lai thêm 1 lần.



Sau đó, trong tầm mắt của Trương Đồ Hổ và Chu Thiến, Bùi Đông Lai đã đứng lại trước ô tô 3 mét.



-Bùi tiên sinh!



Hai thành viên của đội lính đánh thuê Ma Vương phụ trách giám sát 2 người Trương Đồ Hổ và Chu Thiến chủ động chào hỏi Bùi Đông Lai, sau đó mở cửa xe nói với 2 người bên trong:



-Bùi tiên sinh đã tới, hai người có thể xuống xe được rồi!



Nghe được câu nói của thành viên đội lính đánh thuê Ma Vương, Trương Đồ Hồ như nín thở, bộ dạng chẳng khác gì chuột nhìn thấy mèo. Vẻ mặt của y trở nên căng thẳng hơn, toàn thân cũng run lẩy bẩy khi bước ra khỏi xe.



Khác với Trương Đồ Hổ, trên khuôn mặt của Chu Thiến không nhìn thấy vẻ lo lắng và sợ hãi,cũng không có vẻ tò mò hiếu kỳ như trước, mà chỉ còn lòng biết ơn vô hạn.



Mang lòng biết ơn, nàng cũng bước xuống xe.



-Phịch!



-Phịch!



Một tiếng động trong trẻo vang lên.Trước ánh mắt kinh ngạc của Bùi Đông Lai và bốn thành viên của đội lính đánh thuê Ma Vương,sau khi xuống xe, hai người Chu Thiến và Trương Đồ Hổ đồng thời quỳ xuống trước mặt Bùi Đông Lai.



Hai người quỳ rất thẳng lưng, nguyên nhân cũng không giống nhau! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m



1 người do lo sợ, 1 người vì biết ơn!