Siêu Cấp Cường Giả

Chương 642 : Trận đấu bắt đầu, hành động mù quáng?

Ngày đăng: 01:57 20/04/20


Huyện Bố Nhĩ Tân nằm Tây Bắc Bắc bộ, giáp với nước Nga, và mông cổ, đây là huyện duy nhất ở phía tây trung quốc giáp với Nga. Có con song băng nổi tiếng nhất của Trung Quốc.



Khi Bùi Đông Lai nói cho 4 người kia về thông tình tình báo, thì máy bay của họ đã đến huyện Bồ Nhĩ Tân.



- Thưa Thượng úy, tôi chỉ có thể đem mọi người tới đây thôi.



Phi cơ dừng lại trên một bờ cỏ cạnh sông, phi công cúi chào với Bùi Đông Lai:



- Kế tiếp, mọi người sẽ ngồi phi cơ của Nga để đến chỗ thi đấu.



- Làm phền rồi.



Bùi Đông Lai trả lễ, sau đó cùng đám người Tiêu Cuồng nháy xuống máy bay



Đối diện bên kia sông, đã có một chiếc máy bay trực thăng của gha đang đừng chờ, hình như đã đợi rất lâu, vẻ mặt của phi công dường như cũng có chút không ken nhẫn.



- Chúng tôi là bộ đội đặc chủng Long Hồn, TQ được quý quốc mời tới, tham gia cuộc thi đấu lần này.



Rất nhanh, Bùi Đông Lai đã đi qua cầu hỗ, đi đến trước mặt một gã thiếu tá người Nga, nói:



- Tôi Là đọi trưởng bộ đội đặc chủng Long Hồn Bùi Đông Lai.



- Tôi là một thành viên trong ban tổ chức, cứ gọi tôi là Sa Tân.



Tên thiếu tá Nga Sa Tân đói với 5 người Bùi Đông Lai hành lễ rồi nói:



- Từ giây phút này, thời gian của mọi người rất qúy báu, cho nên cũng không cần nói nhiều làm gì.



Hả?



Ngạc nhiên khi nghe lời của Sa Tân nói, nhóm Bùi Đông Lai có chút không hiểu.



- Được rồi, lên đường thôi, chúng tôi mang mọi người đến địa điểm thi đấu.



Thấy nhóm Bùi Đông Lai nghi hoặc, nhưng Sa Tân cũng không giải thích gì.



- Lên đường!



Mặc dù đói với lời nói của Sa Tân còn nhiều nghi hoặc, nhưng từ trong mắt của đối phương lại không thấy có âm mưu gì, cho nên Bùi Đông Lai cũng không hỏi nhiều, trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh.



Chờ 5 người Bùi Đông Lai lên trực thăng, phi cơ liền cất cánh bay về phía Bắc.



- Đông Lai, lão già đó nói vậy có ý gì?



Lên máy bay Tiêu Cuồng không nhịn được hỏi.



Không riêng gì Tieu Cuồng mà Trần Anh Vương Khuê, và Tôn Nhận cũng đều tò mò.



- Thiếu tá tiên sinh, xin chú ý từ ngữ.




- Đi thôi!



Nói xong, Bùi Đông Lai lại bổ sung thêm:



- Nhớ kỹ, khi xuống đó mọi người phải tập hợp lại.



"Vù"



Tiêu Cuồng là người thứ nhất đứng dậy, trực tiếp mang dù nhày xuống.



3 người Trần Anh cũng nhảy xuống theo.



- Thượng úy Bùi Đông Lai, nếu mà đội các cậu chịu không nổi, có thể dùng bộ đàm để liên lạc với chúng tôi, để xin cứu viện…



Lúc Bùi Đông Lai nhảy xuống, ánh mắt của Sa Tân lộ vẻ trào phúng.



"Bõ"



5 người Bùi Đông Lai đã rơi xuống biển, mà Sa Tân cũng đã lái máy bay rời đi.



Bởi vì 5 người Bùi Đông Lai không nhảy xuống cùng một lúc cho nên khoảng cách cũng khác nhau.



4 người Tiêu Cuồng liền tìm kiếm, sau khi thấy được bóng dáng của Bùi Đông Lai thì liền bơi tới.



Một lát sau, Tiêu Cuồng bốn người đã bơi tới bên cạnh Bùi Đông Lai



- Chúng ta cách hòn đảo là 30 km, dựa theo yêu cầu thì thời gian chúng ta vẫn còn dư.



Tập trung lại, Bùi Đông lai nghiêm túc nói:



- Nhưng chúng ta không thể biết trước còn có cái gì, cho nên để không có sơ hở. chúng ta bơi cùng nhau.



- Vâng.



4 người Tiêu Cuồng liền trả lời, sau đó cùng Bùi Đông Lai bơi về phía Đông Bắc.



- Oh My God, cứ tưởng bọn Tung Của đó có mang theo đồ chơi gì đó, nhưng xem ra bọn hắn không có gì cả, đã vậy còn không thèm có kế hoạch gì đã vội nhảy xuống, muốn bơi dưới dòng nước lạnh 30 km sao, bơi xong thì còn sức đâu mà đấu? Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL



Sau một lát, tên phi công thấy nhóm Bùi Đông Lai không có sử dụng thủ đoạn gì, chỉ có một đường bơi thăng, sau đó kinh ngạc phán một câu:



- Nếu không có gì bất ngờ, Tung Của sẽ là một trong những ứng cử viên bị loại khỏi giả đầu tiên.



Sa Tân nghe vậy gật đầu đồng ý.



Bởi vì



Dựa theo tin tức phản hồi, không có bộ đội dặc chủng nào dùng phương thức chính quy để đi đến chỗ tập hợp!