Siêu Cấp Cường Giả

Chương 643 :

Ngày đăng: 01:57 20/04/20


Dưới bầu trời xanh thẳm, động tác, tốc độ của 5 người Bùi Đông Lai như nhau, du hành nhẹ nhàng trong biển băng, giống như không bị ảnh hưởng bởi khí hậu.



- Hắc bọn chúng bơi cũng nhanh thật nhưng không biết được bao lâu đây.



Trên phi cơ, phi công thấy họ bơi 10 km mà vẫn duy trì được tốc độ ban đầu, không khỏi kinh ngạc.



Sa Tân cười nói:



- 10 km cũng không là gì, 20 km nữa mới hết khảo nghiệm chân chính, đói với 5 km cuối đối với bọn họ mới chính thức là tai nạn.



- Đúng vậy



Khi nói chuyện, phi công không khỏi nghĩ tới đội phía trước sắp bị bỏ đi, nhịn không được chế nhạo:



- Cho dù bọn hắn có bỏ luôn ba lô, để làm nhẹ tải trọng thì khi bơi vào đảo cũng bị loại bỏ.



Đối với mọi chuyện, 5 người Bùi Đông Lai không biết.



- Đông Lai, may mà có chương trình huấn luyện của cậu, nếu không với thực lực của chúng tôi mà nói, bơi 30 km cũng được nhưng cũng không phải là dễ dàng gì.



Trong năm người thì công phu của Tôn Nhận là kém nhất, cho nên thầm cảm ơn Bùi Đông Lai.



Tiêu Cuồng, Trần Anh, Vương Khuê nghe vậy cũng thầm công nhận là đúng.



Cho nên bọn hắn cảm thấy bơi 30 km chỉ là muỗi chích inox.



10 km.



15 km



20 km.



Vẻ mặt ung dung, 5 người đã bơi hết 20 km.



- Xem ra bọn họ còn mạnh hơn mấy tên gia hỏa kia.



Mắt thấy đám người Bùi Đông Lai đã bơi được 20 km mà vẫn duy trì tốc độ ban đầu, tên phi công chế nhạo ban nãy, trong lòng không khỏi bội phục dù sao đây là Bắc Băng Dương chứ đâu phải hồ bơi bình thường.



Không riềng gì tên phi công kia, mà Sa Tử cũng cảm thấy được, đám người Bùi Đông Lai nổi bật nhất trong đám người dự thi.



- Tuy răng năng lực của bọn họ rất khá, nhưng tôi tin rằng không thể nào duy trì tốc độ này mà bơi hết 30 km?



Viên phi công nói với Sa Tân.



- Chắc rồi!



Sa Tân khẳng định



Không có khả năng?



- Đông Lai, tập thể dục đủ rồi, chúng ta bơi nhanh một chút để sớm đến nơi đi?



Tiêu Cuồng cảm thấy bơi hơi chậm, nên đề nghị.



- Được.



Vì biết rõ sức của 4 người, cho nên Bùi Đông Lai đồng ý.



Bùi Đông Lai bắt đầu tăng tốc, 4 người kia cũng sôi nôi đuổi theo.



"Ách..."



Tên phi công và thiếu tá Sa Tân dều cả kinh trợn mắt há hốc mồm, liếc nhau một cái, như muốn nói: bọn hắn làm gì vậy?
Một gã đăc công của HQ không tin hỏi.



Hắn vừa mới nói xong, rất nhiều ánh mắt nghi ngờ nhìn về Austin Rostov.



Austin Rostov không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm về nhóm Long Hồn.



Một lát sau, nhóm 5 người Bùi Đông Lai đã tới chân núi.



- Đông Lai, thật mất mặt, đám vương bát đản kia đến sớm hơn chúng ta.



Tiêu Cuồng nhìn lên đỉnh núi thấy có hơn 10 đặc công, không khỏi buồn bực nói.



- Cuồng ca bọn họ đến trước, cũng không phải là mạnh hơn chúng ta, mà tôi quên nói cho các anh một chuỵên



Bùi Đông Lai cưới nói.



Bốn ngưới Tiêu Cuồng mở miệng nói:



- Chuyện gì?



- Căn cứ theo ban tổ chức, chúng ta có thể sử dụng mọi phương thức để đến đây?



- Phất, sao không nói sớm.?



Tiêu Cuồng nghe xong, khóc không ra nước mắt:



- Ka có mang theo phao cứu hộ có gắn động cơ, nếu chúng ta hai người một nhóm, thì đến từ lâu rồi.



Không chỉ Tiêu Cuồng mà Trần Anh, Vương Khuê, Tôn Nhận đều nghĩ vậy, nhưng Bùi Đông Lai đã chọn như vậy chắc có dụng ý, nên hướng mắt nhìn hắn.



- Chẳng lẽ mọi người không thấy tập thể dục rất tốt cho sức khỏe sao?



Bùi Đông Lai nhìn đám đăc công trên núi nói:



- Đối thủ đều không xem trọng chúng ta, nhân cơ hội này giằng mặt họ một chút.



Nói xong, 5 người Bùi Đông Lai liền chạy nhanh lên đỉnh núi tuyết.



- Báo cáo giáo quan, bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ đã có mặt, chờ chỉ thị.



Rất nhanh, 5 người Bùi Đông Lai đã đến trước mặt Austin Rostov, đồng loạt hành lễ.



Austin Rostov cũng chưa có trả lễ, sắc mặt phức tạp nhìn Bùi Đông Lai nói:



- Thượng úy Bùi Đông Lai, tôi nhìn thấy trên lưng của các cậu còn rất nhiều tải trọng, vậy sao cac cậu còn mạo hiểm mang theo nó leo lên núi băng?



Thấy vẻ mặt của Austin Rostov tràn đầy nghi hoặc, Bùi Đông lai mỉm cười nói:



- Chúng tôi muốn biến cuộc khảo nghiệm thành huấn luyện.



- Trở thành huấn luyện?



Austin Rostov trợn tròn con mắt.



- Đúng vậy.



Bùi Đông Lai thằng lưng, ngẩng cao đầu, vận khí Đan Điền, cao giọng nói:



- Chúng tôi đã làm nóng người xong rồi, xin hỏi khi nào thì trận đấu bắt đầu?



Toàn trường yên tĩnh.