Siêu Cấp Gen

Chương 414 : Lặp lại

Ngày đăng: 16:04 30/04/20


Lặp lại



Lặp lại



??? Mấy người Trần Phong nhìn ánh mắt xa lạ của tiểu nhị, bỗng nhiên cảm giác thân thể phát lạnh, nơi này...



- --



Sương mù đầy trời, ở một địa phương ngoài cùng của Minh Đô, có một đám bóng đen đang lặng yên không tiếng động ẩn núp.



"Đội trưởng đã tới hay chưa?"



"Sắp rồi."



"Mau gọi đội trưởng."



"Vâng."



"Lần này là nhiệm vụ do thủ lĩnh tự mình ban bố, không được để xảy ra một sơ suất nào."



"Hiểu rõ, bất quá, ngài nói loại đồ vật vong linh khôi phục này thật sự có khả năng tồn tại sao?"



"Xuỵt " Bóng đen cầm đầu mạnh mẽ trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Đây không phải là chuyện mà chúng ta có thể thảo luận."



"Vâng." Đám người câm như hến.



Xoạt! Bóng đen một lần nữa ẩn nấp, chỉ có từng ánh mắt sáng ngời, lấp lóe ánh sáng nhàn nhạt trong bóng tối.



Ở nơi xa, cảnh tượng bên trong sương mù u ám dường như càng trở nên mơ hồ, rất nhanh, lại có một bóng đen xuất hiện. Đội ngũ bắt đầu xuất phát, tiến vào bên trong sương mù.



"Rống!" Hư không rung động, bộ xương khô khổng lồ kia từ trong bóng tối bước ra.
Ngày kế tiếp, tòa thành thị một lần nữa thức tỉnh, những bộ bàn ghế bị mấy người Trần Phong phá hư lặng yên không một tiếng động phục hồi lại như cũ... cửa hàng của Trương đồ tể vẫn như cũ mua bán hừng hực, từng con heo ở bên trong đang đứng đợi bị làm thịt, chúng nó thế mà vẫn còn sống!



"Cái này làm sao có thể..." Từ Phi hít vào một ngụm khí lạnh.



Mấy con heo thế mà vẫn còn sống! Làm sao có thể! Đêm hôm qua hắn còn tự tay giết mấy con!



Ví dụ như...con heo có cái bớt trên mặt khác hẳn những con heo còn lại kia, hôm qua hắn đã tự tay giết chết, hôm nay vẫn còn đang nhảy nhót tưng bừng ở bên trong chuồng heo, sống rất tốt.



Trần Phong đoán quả nhiên không sai, nơi này quả nhiên đang lặp lại!



"Không chỉ có đồ vật sẽ phục hồi như cũ, mà sinh vật cũng sẽ phục hồi lại như cũ sao?"



Vương Thuần kinh ngạc nói: "Vậy nếu như là người..."



Đúng thế, nếu như ngay cả bầy heo kia cũng đều có thể phục sinh, vậy thì người...



"Thử một chút đi." Trần Phong lạnh lùng cười một tiếng.



Hắn hỏi thăm một hồi, đi tìm một tên ác ôn chuyên môn gây họa cho dân lành, mấy người đầu tiên là nói chuyện phiếm với tên này vài câu, sau đó chém giết!



Ngày kế tiếp, vào thời điểm tòa thành thị một lần nữa khôi phục, mấy người Trần Phong một lần nữa nhìn thấy được cái thấy cái tên ác ôn kia, hắn vẫn còn sống. Không chỉ có như thế, hắn còn hoàn toàn không nhận biết mấy người Trần Phong.



"Chúng ta bị nhốt rồi." Vương Thuần đột nhiên bừng tỉnh.



Bọn hắn bị vây ở trong một cái thế giới mà ngày nào cũng lặp lại như ngày nào! Ngày qua ngày! Vĩnh viễn không ngừng nghỉ! Mà đáng sợ nhất là, bọn hắn căn bản là không có cách nào phá cục.



Huyễn cảnh? Trận pháp? Hết thảy đều không phải, nơi này hết thảy mọi thứ đều là thật, đây mới điều làm cho người ta kinh sợ nhất!



Sau đó, bọn hắn thử đủ loại biện pháp, nhưng mà...vô hiệu! Giết người, hủy vật, thậm chí bọn hắn còn trực tiếp đại náo quan phủ, bị nha môn truy sát khắp thế giới, vào ngày thứ hai, hết thảy mọi thứ đều sẽ khôi phục như ngày bình thường, hoàn mỹ vô khuyết.