Siêu Cấp Gen
Chương 415 : Đồ Thành
Ngày đăng: 16:04 30/04/20
Đồ thành
Đồ thành
Một ngày, hai ngày, ba ngày...bọn hắn sử dụng hết thảy các biện pháp phá cục có thể nghĩ ra, ở chỗ này đều vô hiệu!
"Đây rốt cuộc là cái nơi quái quỷ gì?" Đám người gần như điên rồi.
"Hì hì, người ta có thể giúp ngươi thử một lần?" Minh Nguyệt cười híp mắt nhìn Vương Thuần.
"Cô có biện pháp?" Vương Thuần hoài nghi nhìn nàng.
"Có một cái ý tưởng, cần phải thử mới biết được." Minh Nguyệt suy nghĩ một chút rồi mới nói: "Nhưng mà ngươi dù sao cũng là chủ nhân, không có sự cho phép của ngươi, người ta cũng không thể làm, cho nên người ta mới phải tới xin phép ngươi."
"Biện pháp gì?" Vương Thuần cảnh giác.
"Chỉ là một cái thí nghiệm phá hoại nho nhỏ, nhìn một chút có thể khôi phục được hay không mà thôi." Thanh âm ỏn ẻn của Minh Nguyệt quanh quẩn ở bên tai.
Vương Thuần theo bản năng quay đầu nhìn về phía Trần Phong, lúc này mới gật đầu, bọn hắn đã thử nghiệm đủ loại biện pháp, cũng đều vô hiệu, có lẽ nên để cho Minh Nguyệt thử một chút xem có hi vọng gì không. Thế là, Vương Thuần tạm thời buông hạn chế đối với nàng ra, Minh Nguyệt nhanh chóng đi ra ngoài đường.
"Hẳn là... không có vấn đề a?" Từ Phi có một chút lo lắng.
Tiểu ma nữ này ở bên trong truyện tranh cũng không phải là đèn cạn dầu.
"Chắc là không sao đâu." Vương Thuần có một chút không xác định nói: "Dù sao thì thực lực của ta cũng quá yếu, nàng cũng không phát huy ra được bao nhiêu lực lượng..."
Bỗng nhiên…
Oanh! Một tiếng nổ thật lớn truyền đến tận mây xanh.
Chuyện gì đã xảy ra? Đám người đột nhiên bừng tỉnh, chờ đến thời điểm bọn hắn ngẩng đầu nhìn lên, lúc này mới kinh sợ phát hiện ra, đất trời trong nháy mắt rơi vào bóng tối, lực lượng đáng sợ theo bên trong mây đen tuôn ra.
Oanh! Vô số sấm chớp buông xuống, giống như tận thế!
Bọn hắn vẫn cho rằng đồ thành là then chốt phá cục, ở bên trong tòa thành thị này bất kể là người nào, hoặc là thứ nào đó sau khi bị Minh Nguyệt hủy diệt hết thảy, thế mà còn có thể lặp lại! Nơi này, chỉ sợ là có ẩn chứa một loại lực lượng thần bí nào đó!
Là loại tử khí kia hay sao? Lực lượng chính nghĩa đặc thù của Thần Uy, vô hiệu đối với nó! Mà ngay cả lực lượng thần bí của Minh Nguyệt, cũng vô hiệu đối với nó!
"Chẳng lẽ chúng ta sẽ vĩnh viễn bị vây chết ở chỗ này?" Đám người cảm thấy kinh sợ.
Bọn hắn có thể tưởng tượng được, nếu như không có cách nào phá cục, sẽ xảy ra hậu quả gì.
"Sẽ không." Trần Phong lắc đầu: "Có lẽ là chúng ta đang tạm thời bị một loại lực lượng nào đó quấy phá mà thôi, chỉ cần..."
Bỗng nhiên, sắc mặt của Trần Phong trở nên biến hóa, ngay trong cái nháy mắt này, hắn thế mà cảm nhận được Quầng sáng may mắn cảnh báo!
Cảnh báo? Có người đến?! Cái hướng kia...
Xoạt! Trần Phong phóng tầm mắt nhìn tới, lại có thể là ở bên ngoài tòa thành!
"Có người đến." Trần Phong kinh ngạc.
"Người ở bên ngoài sao?" Mấy người Vương Thuần cũng cảm thấy kinh sợ, ngoại trừ bọn họ, thế mà còn có người ở bên ngoài tới? Cũng là những người vì muốn săn giết Tử Sư mà lạc vào nơi này hay sao?
"Trốn trước cái đã!" Trần Phong không có một chút do dự nào quyết định.
Xoạt! Đám người lặng yên không tiếng động ẩn giấu.
Mà vào lúc này, ở nơi xa, cái cửa thành đã bị phong bế kia, thế mà có từng cái bóng đen thần bí bước vào, cái cách ăn mặc kia...
"Là tổ chức thần bí!" Trong lòng của Trần Phong giật thót một cái.
Chẳng lẽ nói nơi này là nơi trú quân của tổ chức thần bí?
Chỉ có điều là vào lúc bọn hắn vừa lóe lên cái ý nghĩ này, liền phát hiện ra những người kia sau khi tiến vào cũng lộ ra bộ dáng không hiểu ra sao, lộ ra vẻ mặt mờ mịt nhìn một tòa thành thị bừng bừng sức sống này.