Siêu Cấp Gen

Chương 45 : Lồng năng lượng này rất mạnh sao?

Ngày đăng: 15:59 30/04/20


"Vậy thì thử một chút xem sao." Từ Phi lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.



Mà lúc này, ở một bên khác, Vương Việt giống như cười mà không phải cười nhìn Trần Phong, nói: "Tìm được mấy con chó hoang làm chỗ dựa, liền coi chính mình là một nhân vật không tầm thường rồi có đúng không? Mặc dù Tạ Khang Trung cũng không ra gì, bất quá hôm nay ta ngược lại muốn nhìn một chút xem hắn thu thập ngươi như thế nào."



"Con Chip lồng năng lượng cấp E này là ngươi vừa mới mua sao?"



Trần Phong kinh diễm nhìn tầng màn sáng này, trên thế giới lại có thứ này sao.



"Đương nhiên." Vương Việt tự hào nói: "Đây cũng không phải là đồ vật mà những người rác rưởi như ngươi có thể tiếp xúc..."



"Khó trách vào thời điểm đánh ngươi lần trước không có nhìn thấy." Trần Phong giật mình nói.



Vương Việt run người một cái, trên trán nổi gân xanh, học sinh chung quanh lúc này mới nhớ tới, mấy ngày trước, tựa hồ có người trông thấy Vương Việt bị đánh bầm dập vết thương đầy người, không ngờ được là hắn lại bị Trần Phong đánh.



"Hừ." Vương Việt lạnh lẽo nhìn Trần Phong, nói: "Trần Phong, ta nhìn xem ngươi có thể phách lối được bao lâu? Ngươi không có một chút lo lắng nào đối với bằng hữu của ngươi sao? Đoán chừng bọn hắn rất nhanh liền chết."



"Bọn hắn sao?" Trần Phong lắc đầu: "Ta không lo lắng cho bọn hắn, ta ngược lại còn lo lắng cho các ngươi."



"Lo lắng cho chúng ta?" Vương Việt bỗng nhiên cảm thấy một cảm giác không lành.



"Đúng vậy, ngươi xác định, cái đồ chơi này của ngươi có thể ngăn cản được công kích cấp E chứ?" Trần Phong hiếu kỳ hỏi.



"Đương nhiên." Vương Việt xem thường nói: "Đây chính là xuất phẩm của công ty Phong Bạo..."



Một câu của hắn còn chưa nói hết, Trần Phong đã chậm rãi từ trong túi quần móc ra một cái bình thuốc thử gen lóe ra ánh sáng màu trắng, từ phía xa xa ném tới, rơi xuống phía trên cái vòng bảo hộ năng lượng kia.



"Oanh!" Sấm chớp vô cùng vô tận ầm ầm đánh xuống vòng năng lượng.



"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!"



Trong nháy mắt, sấm chớp nổ tung, cái vòng bảo hộ năng lượng ngưu bức trong miệng của Vương Việt, còn chưa kịp phát huy uy lực, liền cứ thế bị đánh tan.
"Ngươi làm sao lại không vạch trần hắn?" Chu Linh hiếu kỳ nhìn Trần Phong.



"Lười biếng." Trần Phong lắc đầu nói: "Nếu như không có liên quan gì đến lợi ích của ta, hắn coi như có muốn lên trời ta cũng mặc kệ."



Đám người nghe vậy đều mỉm cười.



"Bất quá, tên tiểu tử ngươi ngược lại khiến cho ta phải lau mắt mà nhìn." Từ Phi kinh diễm nói.



Nguyên lai tưởng rằng hôm nay phải liều mạng, ai biết được cuối cùng lại bị Trần Phong tuỳ tiện giải quyết.



Ngẫm lại cái bình thuốc thử gen thần bí mà mạnh mẽ kia, trong lòng của Từ Phi trở nên nghiêm nghị, tên Trần Phong mặt ngoài chỉ có trình độ chế tác 1 tinh này, tuyệt đối có tư cách đứng ngang hàng cùng với bọn hắn.



"Đi thôi, chúng ta rời khỏi nơi này trước." Trần Phong bỗng nhiên mở miệng nói: "Nơi này, cứ khiến cho ta có một loại cảm giác không rõ."



"Ta cũng thế." Hầu Tử cũng đồng dạng nói ra.



"Đi." Từ Phi cùng với mọi người cấp tốc rời đi.







Núi Long Thệ, ở rìa bên ngoài, có hai người đứng nhìn về phía trung tâm hòn đảo, bên trên màn sáng trước mắt, con số không ngừng biến hóa, cuối cùng dừng lại ở con số 96.



"Không sai biệt lắm."



"Ừm, nhóm người thứ nhất bị vị lão sư kia đuổi đi, đã rời khỏi nơi này rồi."



"Đáng tiếc, nếu như cái tên gia hỏa đáng chết này không đuổi đánh người khác, người ở lại đây sẽ càng nhiều hơn."



"Chín mươi sáu người, cũng đã đủ." Hai người bình tĩnh giao lưu.