Siêu Cấp Gen

Chương 47 : Chúa cứu thế

Ngày đăng: 15:59 30/04/20


"Chúng ta, xong rồi." Lần này, tất cả mọi người đều triệt để tuyệt vọng, cái gì thiên tài, cái gì đại học, vào thời điểm này, toàn bộ đều biến thành trò cười.



Mà lúc này đây, Trần Phong cùng với đám người Hầu Tử đã tìm được một lối ra khác, một lượng lớn biến dị thú đã bị Tạ Khang Trung hấp dẫn đi, bọn hắn ở chỗ này ngược lại còn thoải mái hơn một ít.



"Từ nơi này đi xuống chính là tầng thứ ba." Hầu Tử vội vàng nói, nơi này có một cái cấm chế, là một lối đi vào tầng thứ tư khác, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, mà Hầu Tử đã tìm được cái lối ra này, có thể thấy được năng lực trinh sát của Hầu Tử cực kỳ mạnh.



"Giao cho ngươi." Từ Phi khẩn trương nói.



"Ừm." Trần Phong gật gật đầu, đang chuẩn bị tiến vào trạng thái Số chiều, thân hình bỗng nhiên dừng lại.



"Làm sao thế?" Mấy người Từ Phi liếc nhìn nhau.



"Xuỵt —— " Trần Phong nói khẽ, tựa hồ như đang cảm giác cái gì đó.



Mà lúc này đây, theo việc mọi người trở nên an tĩnh, có một ít tiếng khóc thê lương liền trở nên rõ ràng hơn, đó là đám học sinh kia, là thanh âm than khóc của bọn hắn! Mấy người Chu Linh nghe xong, cũng kinh ngạc đến ngây người.



"Vị lão sư kia cư nhiên lại chạy trốn một mình..."



Cho dù là cái đội ngũ được thành lập tạm thời như bọn họ, cũng không có từ bỏ nhau, thế mà Tạ Khang Trung, giáo viên chủ nhiễm dẫn học sinh của mình đến đây lịch luyện, cứ như thế vứt bỏ học sinh của chính mình, một mình đào tẩu? Thật sự là quá hoang đường!



"Mặc kệ bọn hắn." Từ Phi cười lạnh nói: "Đám học sinh này ngay cả thị phi cũng không phân biệt được, cũng không phải là người tốt."



"Đúng vậy." Chu Linh tán thành nói.



Đi theo lão sư lịch luyện? Đi con m* nó, đám học sinh này đến đây rõ ràng là để cướp đoạt?!



Cứ như thế đòi người khác phải giao đồ vật ra, hơn nữa, lại không hề có một học sinh nào phản đối? Đây là cái phẩm đức gì?!




Lúc này, Tô Cẩn đã đứng lên, đi lên phía trước mọi người ngăn cản biến dị thú.



"Nếu như nhất định phải chết, thì hãy để cho ta là người thứ nhất chết đi?" Tô Cẩn nhắm hai mắt lại, nói: "Nếu như không phải ta tin tưởng lão sự, lần lịch luyện này, ta sẽ..."



Không có một ai ngăn cản nàng, bởi vì làm như vậy cũng không có một chút ý nghĩa nào, nếu tất cả mọi người ở đây đều phải chết, thì người nào chết trước người nào chết sau thì có cái gì khác biệt?



"Rống —— " Khí tức của đám biến dị thú phát ra rất đáng sợ, rất nhiều học sinh ôm lấy nhau run rẩy, mắt thấy đám biến dị thú sắp vọt tới trước mặt Tô Cẩn, cũng không nhịn được nhắm mắt lại. Nhưng mà, ngay trong nháy mắt này, có một tiếng nổ lớn truyền ra, làm cho tất cả mọi người bừng tỉnh, khi bọn hắn mở to mắt ra nhìn liền kinh ngạc đến ngây người.



Có một bóng người đang đứng trước mặt của bọn hắn, là Trần Phong!



Trần Phong cùng với mấy người bằng hữu của hắn, đang đem đám biến dị thú kia chém giết!



"Mặc dù có mạnh hơn một chút, nhưng mà vẫn chỉ là phế phẩm." Từ Phi giẫm lên thi thể của một con biến dị thú nói.



"Ừm." Chu Linh bĩu môi, nhìn về phía đám học sinh ngơ ngác kia, nói: "Mặc dù ta không biết là cái tên Trần Phong ngu ngốc này vì cái gì mà nhất định muốn cứu các ngươi, nhưng mà nếu như các ngươi dám làm loạn mà nói, ta sẽ là người thứ nhất xử lý các ngươi."



Hầu Tử cùng với Thiết Thạch cũng lạnh lùng nhìn đám học sinh.



"Trần Phong...cứu chúng ta sao?"



Tất cả mọi người lúc này mới khôi phục lại tinh thần.



Được cứu rồi! Bọn hắn cư nhiên được cứu! Tất cả mọi người đều vui đến phát khóc.



Sau đó, bọn hắn rất nhanh liền nhớ tới, người này là Trần Phong, là người mà mới vừa rồi bị bọn hắn mắng chửi đuổi đi, cư nhiên lại chủ động tới cứu bọn họ! Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều hổ thẹn cúi đầu xuống.