Siêu Cấp Gen

Chương 48 : So tốc độ giải trừ cấm chế?

Ngày đăng: 15:59 30/04/20


"Thật xin lỗi." Đám người xấu hổ nói.



Trần Phong cười nhạt một tiếng, ở trước mắt hắn, Tô Cẩn mờ mịt nhìn Trần Phong, hỏi: "Ta đang nằm mơ hay sao?"



"Nếu không thì ngươi tự nhéo mình đi?" Trần Phong tức giận nói.



"Đi!" Trần Phong không cho bọn hắn thời gian nói nhảm, nói: "Tất cả mọi người, không cho nói, không được nháo động, không cho phép khóc! Ai dám quấy rối, ta sẽ trực tiếp đem các ngươi ném ra bên ngoài! Chỉ có như thế..."



Trần Phong dừng một chút, rồi mới tiếp tục nói: "Chúng ta mới có thể còn sống."



Tất cả mọi người đều trầm mặc, bọn hắn chú ý được, Trần Phong nói là chúng ta, nghĩ đến thái độ mà bọn hắn đối đãi với Trần Phong lúc trước, có rất nhiều người xấu hổ cúi đầu xuống.



"Đi thôi." Trần Phong mang theo đám người đi đến lối ra mà Hầu Tử tìm được.



"Ta có thể giúp các ngươi." Vương Việt hít vào một hơi thật sâu, mặc dù hắn chán ghét Trần Phong, nhưng mà lúc này, hai người nhất định phải hợp tác, nói: "Ta mặc dù không có sức chiến đấu, nhưng mà ta cũng là sơ cấp chế tác sư, tinh thần lực rất mạnh, có thể giúp các ngươi giải trừ cấm chế."



"..."



Trần Phong liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: "Không cần."



"Trần Phong!" Vương Việt cắn răng nói: "Ta biết ngươi chán ghét ta, nhưng mà hiện tại sống chết ở trước mắt, có thể hay không trước tiên buông xuống những chuyện này? Tinh thần lực của ngươi chỉ có 30 điểm, mà ta hiện tại đã đạt đến trọn vẹn 80 điểm, cao hơn ngươi không biết bao nhiêu lần, tốc độ giải trừ cấm chế của ta sẽ nhanh hơn ngươi rất nhiều!"



"Không cần." Trần Phong nhàn nhạt đi đến phía trước cấm chế.



"Trần Phong." Vương Việt tức điên, nhưng mà cũng chỉ có thể nói tiếp: "Loại cấm chế này, bằng vào 30 điểm tinh thần lực, ít nhất phải cần ba phút mới có thể giải trừ, mà ta, chỉ cần một phút đồng hồ, ta..."



Một câu nói của Vương Việt còn chưa dứt lời.



"Cạch!" Cấm chế đã được giải trừ, Vương Việt há miệng thật to, nửa ngày cũng không thể khép lại, đám học sinh còn lại cũng biểu lộ ra vẻ phát mộng.
Kém một chút nữa thôi là bọn hắn cũng đi theo gót con biến dị thú cấp D này.



"Nơi này không thể chống đỡ được bao lâu nữa." Chu Linh nói ra: "Chúng ta mau đi thôi."



Mọi người nhanh chóng chạy như bay ra bờ biển.



Ong! Hàn khí nồng đậm từ trong tay của Chu Linh tỏa ra, mặt nước biển ở dưới chân liền đông thành băng, nhưng mà còn chưa kịp lan ra bao xa, bỗng nhiên ở giữa mặt băng, giống như là bị cái gì đụng vào vỡ vụn thành từng khối băng nhỏ.



"Oanh!" Một con biến dị thú hai mắt đỏ bừng từ dưới biển nhô ra, ngay sau đó, các con biến dị thú lần lượt từ dưới biển chui lên, cộng với màu nước biển đỏ như máu xung quanh, làm cho người nhìn không khỏi cảm thấy run sợ.



"Gào —— " Đám biến dị thú trông thấy người sống liền điên cuồng nhào tới.



Xoạt! Xoạt! Bọt nước bắn tung toé, đám biến dị thú nhào về phía đám người đánh tới, đám biến dị thú đã phát cuồng này bị khí tức người sống kích thích, thực lực không ngừng tăng lên, có số lượng nhiều vô số kể!



"Đáng chết!" Đám người Chu Linh vội vàng tiến lên ngăn cản.



Hỏa diễm.



Hàn băng!



Mấy người Chu Linh đã sử dụng hết toàn lực, nhưng mà, căn bản ngăn không được!



"Làm sao bây giờ?" Từ Phi rống to một tiếng.



"Số lượng quá nhiều, không ngăn được." Chu Linh cười khổ nói.



Oanh! Thiết Thạch dùng một quyền đem một con biến dị thú mới bay tới đánh bay, vẻ mặt vẫn lãnh khốc như trước đây, lực lượng toàn thân đã bạo phát đến cực hạn, nhưng số lượng biến dị thú ở nơi này, căn bản là giết không hết.