Siêu Cấp Gen

Chương 49 : Long nhất, Long nhị

Ngày đăng: 15:59 30/04/20


"Đáng chết." Từ Phi tuyệt vọng nói, đến tột cùng thì cái đảo này đã xảy ra chuyện gì?



Những con quái vật này cũng không mạnh, nhưng mà số lượng quá nhiều a! Mà những học sinh kia, càng đang run lẩy bẩy dưới bảo vệ của mấy người Từ Phi, một số học sinh thi triển năng lực của mình ra để giúp đỡ, nhưng mà cũng không đưa đến bao nhiêu tác dụng. Một lần lịch luyện này, đã đem sự kiêu ngạo của bọn hắn đánh về nguyên hình!



"Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Rất nhiều nữ sinh thấp giọng thút thít.



Mà lúc này đây, Trần Phong bỗng nhiên đi tới, ở dưới sự bảo vệ của Thiết Thạch, đi đến bên cạnh bờ biển, mọi người đều vô thức hướng ánh mắt nhìn sang.



"Hầu Tử, đã tính toán rõ ràng chưa?" Trần Phong hỏi.



"Đã tính qua." Hầu Tử khẽ gật đầu nói: "Hơn sáu trăm con biến dị thú cấp F, mặc dù khi phát cuồng thực lực được tăng trưởng trên một mức độ lớn, nhưng mà vẫn còn chưa đạt tới cấp E, chỉ là chúng nó có số lượng quá nhiều, căn bản là không có cách nào để đối phó."



"Chu Linh! Mau đẩy đám biến dị thú này vào trong biển." Trần Phong gầm lên giận dữ.



"Hiểu rõ." Hàn khí nồng đậm quanh thân Chu Linh ngưng tụ lại, trong nháy mắt đóng băng mặt nước biển ở xung quanh, ngạnh sinh đẩy đám biến dị thú ở xung quanh vào lại trong biển, nhưng mà cũng chỉ tạo ra được hiệu quả như thế mà thôi, đám biến dị thú cũng không nhận phải tổn thương gì, ngược lại càng trở nên điên cuồng xông tới.



"Ta đã hết sức." Sắc mặt của Chu Linh trắng bệch, kém chút nữa đã ngã xụi lơ trên mặt đất.



Tô Cẩn vội vàng đỡ lấy nàng.



"Như vậy chuyện ở phía sau...liền giao cho ta đi."



Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, cầm bình thuốc thử gien màu trắng bạc trong tay đột nhiên ném vào trong nước biển.




"Bọn hắn muốn giết chết tất cả các sinh vật sống, bao gồm cả chúng ta!" Ngữ khí của Hầu Tử trở nên ác liệt.



"Vậy thì hãy xử lý bọn hắn." Sát ý trong mắt của Từ Phi đại thịnh, nói: "Chỉ có giết chết bọn hắn, chúng ta mới có thể sống sót."



"Đi!" Chu Linh lúc này đã khôi phục lại được phần nào, vội vàng đứng dậy, vẻ mặt trở nên băng lãnh nói: "Để ta xem thử hai tên gia hỏa đứng sau màn này, đến cùng là muốn làm cái gì."



Mà giờ khắc này, ở bên bờ biển xa xôi kia, hai người mặc áo đen cũng đã chú ý tới tình huống ở phía đối diện.



"Thú vị, Long Nhất, xem ra chúng ta đã bị phát hiện." Một người áo đen cười nói.



"Sợ cái gì, Long Nhị." Long Nhất cười nhạt một tiếng, nói "Chỉ là mấy con chó hoang cấp E mà thôi, mặc dù để cho tên gia hỏa cấp D chạy mất có chút tiếc nuối, thế nhưng dùng đám gia hỏa này làm tế phẩm, cũng đã đủ để tinh luyện ra tinh huyết Hải Long."



"Bây giờ động thủ được rồi chứ?" Khóe miệng của Long Nhị lộ ra một nụ cười lạnh.



"Ừm." Long Nhất gật gật đầu, nói: "Ta đã cảm giác được một chút khí tức đáng sợ, chậm nữa thì sẽ sinh biến, ta sẽ tinh luyện tinh huyết Hải Long, ngươi đi thu thập mấy con chó hoang kia đi, thuận tiện giết sạch đám học sinh kia luôn."



"Đã hiểu rõ." Long Nhị lắc lắc cái cổ, nói: "Một đám sinh viên đại học tương lai, ta rất có hứng thú a."



Vù! Thân ảnh của Long Nhị biến mất trong nháy mắt.



Long Nhất lắc đầu, nhìn về phía vòng xoáy vô tận ở bên trên hòn đảo, vòng xoáy liền điên cuồng vận chuyển, đem lực lượng của trọn cái vùng biển này ngưng tụ vào chính giữa vòng xoáy, màu sắc của nước biển liền biến thành màu xanh lam như lúc trước, máu tươi đều bị cuốn vào bên trong vòng xoáy. Long Nhất chỉ một cái vào hư không, vòng xoáy bỗng nhiên xoay ngược lại, đem con biến dị thú cấp D ở bên trong phóng xuất ra.