Siêu Cấp Gen

Chương 71 : Cấm chế thiên nhiên

Ngày đăng: 15:59 30/04/20


Nàng đến cùng là ai? Từ Phi đột nhiên cảm giác được, chính mình không chết quả thực là một kỳ tích.



"Xem ra ngươi thật phải tu luyện bế khẩu thiền." Chu Linh bỗng nhiên mở miệng nói.



Từ Phi trầm mặc.



"Xin hỏi ngài có muốn yêu cầu truy xét hay không?" Robot vẫn như cũ thành thực hỏi.



Truy cọng lông?! Từ Phi khoát khoát tay, mang theo đội ngũ rời đi, bọn hắn hôm nay cũng có nhiệm vụ phải làm, bất quá sau khi hắn trầm tư một lát, vẫn gửi cho Trần Phong một tin nhắn.



Mà lúc này đây, Trần Phong cùng với Vương Dao vừa mới rời đi không bao lâu.



"Ong —— " Chiếc vòng đeo bỗng nhiên chấn động, Trần Phong nhìn một chút, nhất thời cảm thấy không biết nói gì, lại có thể là tin nhắn của Từ Phi: "Thay ta xin lỗi cô nương Vương Dao, một tháng này, ta sẽ tu luyện bế khẩu thiền."



Trần Phong đưa màn sáng qua cho Vương Dao xem.



"Bằng hữu của ngươi rất thông minh, tuy nhiên cái miệng lại hơi thối một chút." Vương Dao từ tốn nói.



"Ồ?" Trần Phong cảm thấy hơi ngoài ý muốn.



"Cường giả có tôn nghiêm của cường giả, không phải người nào cũng dễ nói chuyện như ta cả." Thần sắc của Vương Dao rất đạm mạc.



"Đúng thế." Trần Phong bình tĩnh đáp.



Mặc dù hắn biết lời nói của Vương Dao hết sức có đạo lý, thế nhưng không biết vì sao, nhìn thấy một tiểu cô nương khoảng chừng 12, 13 tuổi đàng hoàng chững chạc nói những lời này, hắn lại có một cảm giác rất kỳ quái, cho dù hắn biết thực lực của Vương Dao vô cùng khủng bố!



"Ta nhất định điên rồi." Trần Phong âm thầm thở dài, xem ra hắn đối với sự thiết lập của cái thế giới này vẫn có chút không thể tiếp thu a.
"Tựa hồ như cũng không có cái gì lạ thường." Trần Phong hơi nghi hoặc một chút.



Nhưng mà, ba người sau khi bước qua cái cấm chế này, sương mù ở phía sau thế mà lặng yên không một tiếng động một lần nữa khép kín lại, đạo cấm chế sương mù kia, lại phát huy ra tác dụng ngăn cản!



Thế mà lại có thể tự động khép kín? Đây là cấm chế vô hạn hay sao?



Tròng mắt của Trần Phong hơi híp lại, nguyên lai đây mới là chỗ cường đại của cấm chế thiên nhiên!



"Đồ vật mà ta muốn, ở bên trong chỗ sâu nhất." Vương Dao đi ở phía trước mở đường.



"Ừm." Hai người Trần Phong đi sát theo phía sau nàng, bước vào chỗ sâu trong sương mù.



Mà lúc này, ở doanh địa rừng Thanh Sơn, có một đội ngũ được trang bị hoàn mỹ xuất hiện, là một nhóm bốn người, bên trong có ba người ăn mặc y phục rõ ràng không tầm thường, được chế tạo thành từ chất liệu có giá trị không nhỏ. Duy chỉ có một thiếu niên đứng ở chính giữa, nhìn qua có vẻ vô cùng non nớt.



"Ngô Phàm, là ở chỗ này hay sao?" Đội trưởng Thường Hổ mở miệng hỏi.



"Ừm." Ngô Phàm hưng phấn, nói: "Biến dị thú mà ta cần dung hợp gen, ở chỗ sâu nhất trong sường mù của rừng Thanh Sơn. Ta hiện tại đã có 25 điểm nhanh nhẹn, chỉ cần 75 điểm nữa liền có thể đạt tới trạng thái cực hạn!"



"Yên tâm." Thường Hổ gật gật đầu, nói: "Nếu chúng ta đã nhận uỷ thác của ngươi, thì nhất định có thể khiến cho ngươi đạt tới trạng thái cực hạn, 1 điểm thuộc tính 1 vạn nguyên, 75 điểm tổng cộng là 75 vạn nguyên, các thuộc tính còn lại xem như là quà tặng, không có vấn đề gì chứ?"



"Không có vấn đề gì." Ngô Phàm cảm thấy kích động không thôi, rốt cục cũng có thể tăng điểm thuộc tính lên!



Nhà hắn mặc dù có tiền, nhưng đáng tiếc là những người ở trong nhà kia cũng không quá coi trọng hắn, căn bản không an bài chuyên gia bồi luyện cho hắn, không phải vậy mà nói, hắn làm sao lại kém hơn Vương Việt được?



Cũng may, tiền tiêu vặt để dành trong hai năm rốt cục đã tạo thành tác dụng! Hắn bây giờ đã tốt nghiệp trung học, tố chất cơ sở rất vững chắc, căn bản là không cần lo lắng sẽ xảy ra vấn đề, thuộc tính tinh thần của tên Vương Việt kia đã vọt tới 80 điểm, hắn làm sao có thể lạc hậu?