Siêu Cấp Gen

Chương 72 : Ngô Phàm

Ngày đăng: 15:59 30/04/20


Sau lần thám hiểm ở núi Long Thệ, hắn càng bị đả kích nặng nề hơn, cho nên mới quyết định dùng một số tiền lớn, để cho thực lực của mình đạt tới cấp F đỉnh phong.



Còn có cái tên Trần Phong kia...Ngô Phàm khẽ cắn môi, lần họp lớp trước mọi người đều xem hắn là rác rưởi, thế mà hắn lại cứu bọn họ một mạng, đây mới là sự trào phúng lớn nhất. Hôm nay hắn nhất định phải đạt tới cấp F đỉnh phong, sau đó lại đột phá trạng thái cực hạn, bước vào cấp E! Đến lúc đó...Hừ hừ.



"Đi thôi." Thường Hổ nhìn nhìn sắc trời, nói: "Những học sinh như các ngươi có tố chất cơ sở không tệ, thế nhưng lực ý chí lại quá kém, một lần chỉ có thể tăng lên 1 đến 2 điểm gen, tăng lên quá nhiều liền kêu cha gọi mẹ, bây giờ muốn đạt mục tiêu, phải săn giết 40, 50 con biến dị thú phù hợp mới được, mất vài ngày thời gian của chúng ta, cho nên, trên đường đi phải an tĩnh một chút!"



Ánh mắt của Thường Hổ trở nên lạnh thấu xương, nói: "Nơi này cũng không phải chỉ có biến dị thú cấp thấp, còn có những tồn tại đáng sợ hơn rất nhiều, nếu như hấp dẫn những sinh vật quá cường đại tới, chúng ta cũng sẽ không lo được cho ngươi."



"Biết rồi." Ngô Phàm thiếu kiên nhẫn nói ra, thái độ ác liệt của Thường Hổ sao, hắn căn bản không thèm để ý. Chỉ là mấy tên chiến sĩ cấp E, dựa vào việc dẫn người tăng thuộc tính lên để mưu sinh, cũng chỉ là một đám làm thuê mà thôi! 75 vạn nguyên nhìn qua có vẻ rất nhiều, ba người này bận rộn một tuần, cuối cùng thì bình quân mỗi ngày cũng chỉ nhận được từ 1 đến 2 vạn nguyên mà thôi, chừng đó tiền ở thời đại này có thể làm được cái gì?



Cây cỏ vĩnh viễn cũng chỉ là cây cỏ, Ngô Phàm khinh thường trong lòng, nhà của hắn mặc dù không theo kịp tài sản của nhà Vương Việt, thế nhưng cũng là nhà phú hào, chỉ là mấy trăm vạn nguyên hắn cũng không để vào trong mắt.



"Chú ý một chút, đừng để cho hắn làm loạn." Thường Hổ vẫn cảm thấy không quá yên tâm, thấp giọng nói với nữ đồng đội Trương Linh duy nhất ở bên cạnh: "Nếu như hắn la hét quá lớn, thì hãy bịt kín cho ta, tuyệt đối không thể để cho tiếng la hét của hắn dẫn tới những sinh vật cường đại."



"Hiểu rõ." Trương Linh khẽ gật đầu.



"Đi thôi." Trong ánh mắt của Thường Hổ lóe lên vẻ xem thường, cái loại con nhà giàu này hắn đã gặp qua rất nhiều, tên nào cũng mắt cao hơn đầu, còn cho là nhà mình có tiền, sau khi thi vào đại học, là có thể tung hoành thiên hạ, thật là nực cười. Ở cấp F có thể dùng tiền thuê mướn bọn hắn hỗ trợ tăng thuộc tính lên, nhẹ nhõm đạt tới trạng thái cực hạn, sau đó thì sao? Phải biết rằng, cực hạn Cấp F chỉ là 100 điểm, thế nhưng cực hạn cấp E lại là 1000 điểm. Bằng vào thực lực của mấy tên nhà giàu này mỗi lần tăng thuộc tính lên vượt qua 3 điểm liền thống khổ kêu thảm thiết, vậy thì sau này còn có thể làm được cái gì?



Quá ngây thơ! Kẻ có tiền xác thực là rất có ưu thế, có thể tăng thực lực nhanh hơn so với người bình thường, đây là quy tắc từ xưa đến này, thế nhưng cuối cùng muốn trở thành cường giả, chỉ dựa vào tiền tài là một chuyện tuyệt đối không có khả năng.
"Tinh thần lực của ngươi đã vượt qua 80 điểm, biến dị thú phù hợp để cho ngươi cường hoá gen cũng không dễ tìm, không sai biệt lắm cũng nên đến đó rồi." Vương Dao nhìn về phía chỗ sâu trong sương mù.



"Tán!" Nàng phất tay một cái, mây mù chung quanh trong nháy mắt liền tiêu tán, hiện ra một con đường, hết thảy các cấm chế cấp thấp trên đường, trong nháy mắt đều được giải trừ toàn bộ, đây chính là thực lực của Vương Dao!



Dùng bạo lực để giải trừ cấm chế! Vương Dao nhàn nhạt thu tay lại.



Ba người bước thẳng về phía trước, không có sương mù trở ngại, cũng không cần phải săn giết biến dị thú, bọn hắn rất nhanh liền đi đến nơi bắt nguồn của dòng suối Thanh Sơn, đó là một cái hàn đàm có đường kính mấy chục mét, dòng nước từ trên đỉnh núi đổ vào bên trong hàn đàm, lại biến thành một dòng suối từ từ chảy xuống, từ trong núi lững lờ trôi qua. Mà bên trong hàn đàm, có một cây hoa sen, lóe ra hào quang thánh khiết.



Bỗng nhiên.



"Tê." Có một con cự mãng to lớn xuất hiện, toàn thân mang theo sát ý kinh khủng, hướng về phía ba người vọt tới, nhưng mà, không đợi Trần Phong lấy lại tinh thần, đã nhìn thấy hồng quang trong tay của Vương Dao hiện lên, thuận tay đánh bay con cự mãng ra phía xa.



"Oanh!" Con cự mãng rơi xuống đất, trực tiếp bị đánh ngất đi.



Trần Phong: "..."



Đây chính là biến dị thú thủ hộ đóa hoa sen này sao? Hắn vì nó mặc niệm một phút.