Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 398 : Thuật Thôi Miên Gương Phân Chia Nhân Cách
Ngày đăng: 01:37 19/04/20
- Cô từ từ tỉnh lại, cảm thấy cả người rất nhẹ nhàng, tinh thần thoải mái hơn, và có thể quên đi chuyện bị đè nén trong lòng. Bây giờ, cô đếm đến ba, đếm xong cô có thể mở mắt ra.
Ông già nhẹ nhàng nói với Nhã Điển Na.
Rất nhanh, Nhã Điển Na mở ra hai mắt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía ông bác sĩ già trước mặt mình.
- Tôi đã nói rồi, tôi không bị tâm thần, ông thôi miên tôi cũng vô ích, tôi là bị người khác hãm hại. truyện được lấy từ website tung hoanh
Nhã Điển Na nói với ông già bên cạnh, không hề cảm giác mình vừa mới bị thôi miên.
- Tôi đã xác định được tình trạng bệnh của cô, là một loại chứng bệnh
hoang tưởng bạo lực, lại còn có nhân cách thứ hai nữa. Mặc dù loại bệnh
tinh thần này rất khó chữa khỏi, nhưng ở trong đệ nhất viện nghiên cứu y học của tôi thì nửa đời sau, cô có thể an tâm tu dưỡng, không cần lo ăn lo uống, cũng không sợ phát bệnh làm tổn thương người khác.
Ông già nói với Nhã Điển Na.
- Tôi không bị bệnh tâm thần, tôi…
Nhã Điển Na còn muốn nói tiếp nhưng lại bị bác sĩ trẻ cao to phía sau
ông già kia cầm băng dính, trực tiếp bịt miệng Nhã Điển Na lại rồi.
Sau đó, người bác sĩ trẻ cao to này rất chuyên nghiệp lấy ra một cái ống tiêm thật to, tiêm vào cánh tay Nhã Điển Na.
Khi chất lỏng trong ống tiêm chảy vào trong cơ thể Nhã Điển Na, hai con mắt vốn mở to của cô liền từ từ nhắm chặt lại. Nhã Điển Na đã hôn mê
trên giường sắt.
Xử lý xong Nhã Điển Na, ông bác sĩ già này
lại cầm lấy đồng hồ quả lắc, mỉm cười, đi đến gần Lâm Phi, rồi cũng tháo băng dính dán trên miệng Lâm Phi xuống.
- Anh bạn trẻ, tôi
xem qua bệnh án của cậu rồi, cậu tên là Lâm Phi. Vẫn những câu nói cũ,
tôi không muốn nói lại lần thứ hai. Bây giờ, cậu bắt đầu phối hợp để tôi thôi miên chứ, như vậy mới có lợi cho việc điều trị của cậu.
Ông già nói với Lâm Phi.
Lâm Phi nghe được lời nói của ông già xong, biết mình có rất nhiều bí
mật, nếu khi bị thôi miên mà nói ra những bí mật này thì mình sẽ bị coi
là mắc bệnh tâm thần nặng giống như Nhã Điển Na đấy.
Lâm
Phi bắt đầu suy nghĩ biện pháp đối phó, nhớ tới khi mình ở thời không
tương lai, lúc xử lý chuyện loài người biến thành tinh cầu người cây đã
từng lấy được một quyển sách nói về thuật tương tự với thuật thôi miên.
Chẳng qua lúc này, Lâm Phi không hề nhúc nhích.
Vừa rồi Lâm Phi đã đánh giá thấp mức độ chống cự của ông lão. Hắn phải
dùng toàn bộ tinh thần lực của mình mới có thể dẫn ông viện trưởng già
tiến vào cảnh giới thôi miên sâu nhất. Hiện tại, tinh thần của Lâm Phi
đã mất đi cảm giác với ngoại giới, nên căn bản không thể nghe thấy lời
nói của bà bác sĩ già.
Lúc này, Lâm Phi muốn dừng lại cũng
không được nữa, chỉ có thể tiếp tục dẫn dắt ông viện trưởng già này,
tiếp tục quá trình thôi miên mà thôi.
- Trước mặt ông xuất
hiện một tấm gương lớn. Trong gương có một thế giới, ông sắp đi vào tấm
gương, sắp tiến vào thế giới trong gương. Mọi thứ trong thế giới trong
gương đều trái ngược.
- Ông đứng trước gương, trong gương
xuất hiện một người giống ông, ông cười thì người trong gương cũng cười, ông giơ tay phải thì người trong gương cũng giơ tay phải, trong gương
cũng có suy nghĩ giống ông.
Lâm Phi không ngừng nói, còn ông
viện trưởng già trước mặt Lâm Phi cũng bắt đầu làm theo lời Lâm Phi nói, rồi đứng ở nguyên chỗ cười ngây ngô, tiếp đó lại giơ tay phải lên, lắc
lắc ở trước mặt.
Bà bác sĩ già đứng sau bọn họ thấy cảnh tượng này liền cảm thấy không ổn.
Lâm Phi tiếp tục mở miệng nói:
- Bây giờ ông từ từ đi tới gần tấm gương, cả người ông chuẩn bị bước
vào thế giới trong gương. Đầu tiên là cánh tay, tiếp theo là chân, đầu
cũng đi vào thế giới trong gương.
- Mà ông ở trong gương lại
từ thế giới trong gương bước ra ngoài, đầu tiên là cánh tay của ông ta,
tiếp theo là chân, rồi đến đầu. Người ở trong gương đi ra, chiếm cứ thân thể vốn có của ông.
- Suy nghĩ của ông ở lại thế giới trong
gương. Tôi đếm đến ba, thế giới trong gương sẽ đóng cửa, thân thể của
ông sắp bị suy nghĩ của ông trong gương khống chế, một, hai, ba.
Lâm Phi từ từ nói.