Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 399 : Đều Nhốt Cùng Một Chỗ Đi
Ngày đăng: 01:37 19/04/20
Sau khi Lâm Phi đếm tới ba, ông viện trưởng mở to mắt, lớp sương mù che
hai mắt đã bị tan ra. Hắn kinh ngạc nhìn về phía Lâm Phi.
-
Lâm Phi, chúng tôi đã đánh giá thấp cậu. Không ngờ trong thời gian ngắn
như vậy cậu lại có thể tạo ra một nhân cách thứ hai, khiến cho tinh thần chủ thể của tôi bị phân liệt.
- Cậu rất đặc biệt, rất đặc biệt. Đột nhiên tôi có cảm giác rằng cậu không phải là người của thế giới này.
Ông viện trưởng nói với Lâm Phi. Sau đó ông ta nhìn vào bà bác sĩ thần sắc đang khẩn trương ở phía sau.
- Viện trưởng, ông không sao chứ?
Bà bác sĩ vội vàng hỏi ông viện trưởng.
- Tôi rất tốt, thật lâu rồi không có cảm giác tốt như vậy. Lúc này tôi
có cảm giác vô cùng thanh tỉnh. Tôi nghĩ tới rất nhiều việc, muốn đi xử
lý một chút.
- Đi, chúng ta đi ra ngoài trước. Tôi muốn đi
kiểm tra tinh thần của mình một chút, thay đổi ý nghĩ của tôi thành hành động.
Ông viện trưởng nói xong liền kéo bà bác sĩ rời đi.
- Ông đi trước đi, tôi còn có vấn đề cần phải hỏi bệnh nhân Lâm Phi này một chút.
Bà bác sĩ nói với ông viện trưởng.
- Bà đừng giết Lâm Phi, hắn rất đặc biệt.
Sau khi ông viện trưởng nhỏ giọng dặn dò, liền quay người, mở cửa phòng đi ra ngoài.
Lúc này, trong phòng bệnh chỉ còn lại bà bác sĩ, Nhã Điển Na đang bị trói và hôn mê, và Lâm Phi cũng đang bị trói.
- Cậu rất lợi hại đấy Lâm Phi, lại có thể thôi miên viện trưởng bệnh
viện tâm thần đứng đầu Liên Bang Thiên Long. Tôi cảm giác viện trưởng đã thay đổi hoàn toàn thành một người khác.
- Viện trưởng
bệnh viện tâm thần đứng đầu Liên Bang Thiên Long đã có được nhân cách
thứ hai, tinh thần bị phân liệt, nhân cách chủ bị nhốt, do nhân cách phụ khống chế thân thể, thật sự là một chuyện mỉa mai.
Bà bác sĩ nói.
- Ông viện trưởng quá mệt mỏi. Hắn suy nghĩ quá nhiều vấn đề, cũng tiếp xúc với quá nhiều người không bình thường, cho nên ở sâu trong nội tâm
mới chôn cái tai hoạ ngầm này.
rồi? A, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp tóc trắng nữa. Dáng vẻ của
cô ấy thật lạ mắt.
Sau khi tỉnh lại, Nhã Điển Na đưa mắt nhìn bốn phía rồi nói.
- Dáng vẻ truyền giáo của cô ấy rất lạ nhưng tốt nhất là cô đừng khiến
cô ấy chú ý. Đây là thánh nữ tà giáo Ám Phi Hoa của Liên Bang Thiên
Long. Dưới tay cô ấy có rất nhiều giáo chúng cuồng nhiệt.
- Lúc chúng ta chạy ra khỏi bệnh viện tâm thần này, nếu như cô trêu
chọc cô ấy thì sẽ gặp phiền toái còn lớn hơn trêu chọc quân liên bang.
Lâm Phi dặn dò Nhã Điển Na bên cạnh.
- Chạy sao? Đúng, chúng ta phải chạy trốn khỏi bệnh viện tâm thần này.
Tôi là một người bình thường, ở chỗ này sẽ trở nên ngu si đấy. Lâm Phi,
anh đã nghĩ ra cách nào để chạy trốn khỏi nơi này chưa?
Nhã Điển Na hỏi Lâm Phi.
- Đợi đi, tạm thời thì vẫn chưa có cách nào.
Lâm Phi khoát tay áo trả lời.
Sau đó, Lâm Phi đi đến bên giường Ám Phi Hoa, lắc lư thân thể Ám Phi Hoa.
- Thánh nữ Thánh giáo Ám Phi Hoa, cô vậy mà lại ở chỗ này lười biếng
không tiến. Cô đã quên sứ mạng lật đổ thống trị tà ác Liên Bang Thiên
Long rồi hả? Cô đã quên ý chỉ của trời cao giao cho cô là phải mang đến
tương lai sáng sủa cho nhân loại rồi sao?
Lâm Phi nói với Ám Phi Hoa.
- Anh là ai? Tôi không quên sứ mạng của tôi. Bây giờ tôi đang rất cố gắng ở chỗ này.
Sau khi Ám Phi Hoa nghe được lời nói của Lâm Phi, lập tức sững sờ, vừa
nhìn lên trần nhà vừa dùng như tiếng lẩm bẩm trả lời Lâm Phi.
- Cô đang cố gắng làm cái gì vậy? Sao tôi không thấy cô hành động gì thế?
Nhã Điển Na có chút tò mò nói.
- Tôi đang cố gắng suy nghĩ, sắp xếp một kế hoạch vĩ đại cho Thánh giáo và toàn bộ loài người sau này.
Ám Phi Hoa trả lời nghiêm túc.