Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 400 : Kế Hoạch Tương Lai Của Thánh Giáo

Ngày đăng: 01:37 19/04/20


Sau khi nghe thấy Ám Phi Hoa mạnh miệng nói bản thân đang mưu tính

tương lai của Thánh giáo và toàn nhân loại, Nhã Điển Na trợn trừng mắt,

lộ ra vẻ không tin.



- Xem ra người bạn cùng phòng mới của chúng ta bị bệnh không nhẹ.



Nhã Điển Na tiến đến bên tai Lâm Phi, nói nhỏ.



- Nhìn người không nên nhìn vẻ bề ngoài. Cô nghĩ như vậy là sai rồi.

Một khi Ám Phi Hoa có cơ hội, Thánh giáo của cô ta sẽ nhanh chóng phát

triển. Hiện tại cô ta chỉ thiếu một thời cơ mà thôi.



- Trong

tương lai, quân Thánh giáo phản loạn sẽ phát triển với tốc độ vượt qua

sự tưởng tượng của cô. Tốt nhất cô nên tạo quan hệ tốt với cô ta, có thể thành người quan trọng, rất đặc biệt. Trước khi chưa thành công, rất

nhiều người cũng không coi trọng đâu.



Lâm Phi nói nhỏ với Nhã Điển Na bên cạnh.



Ám Phi Hoa không để ý đến Lâm Phi và Nhã Điển Na nhỏ giọng trò chuyện, thậm chí còn không thèm nhìn hai người.



Ánh mắt Ám Phi Hoa vẫn ngẩn ngơ nhìn lên trần nhà.



- Tôi mệt rồi. Vừa thôi miên viện trưởng đã tốn rất nhiều tinh thần của tôi. Tôi cần nghỉ ngơi.



- Nhã Điển Na, cô muốn ngủ cùng một giường với cô ta hay vẫn ngủ cùng giường với tôi đây?



Lâm Phi quay sang hỏi Nhã Điển Na bên cạnh.



- Anh thôi miên viện trưởng lúc nào? Sao tôi không biết. Tôi mới không ngủ cùng giường với các người ấy.



- Cậu và cô ta ngủ cùng một giường, một mình tôi ngủ một giường.



Nhã Điển Na nói, nhanh chóng chạy đến cái giường trống kia, nằm xuống,

cả người trải thành hình chữ đại, chiếm hết giường ngủ.



- Tôi ngủ đây. Cậu và Thánh nữ Thánh giáo nói chuyện mưu tính tương lai toàn

nhân loại đi! Các người cùng làm chuyện lớn, không cần lo cho tôi đâu.



Sau khi nói với Lâm Phi xong, Nhã Điển Na liền bắt đầu nhắm mắt lại ngủ.



Nhã Điển Na nói ngủ là ngủ. Trong chốc lát, tiếng ngáy đều đều liền vang lên trong phòng.



- Thật là một cô gái có năng lực thích ứng tốt, hoặc là nói là người có lòng dạ ngay thẳng.
- Tôi nghĩ thông rồi, nghĩ thông rồi. Thánh giáo sắp quật khởi! Cậu

được lắm. Anh tên gì? Gia nhập Thánh giáo của tôi đi! Anh có tài hoa và

hiểu biết như thế, chính là nhân tài còn thiếu trong quá trình phát

triển của Thánh giáo. Tôi để vị trí trưởng lão cho anh. Thế nào?



Giờ phút này, vẻ mặt Ám Phi Hoa vô cùng kích động, cả người đầy sức

sống, tiến lên cầm lấy cánh tay đầy mồ hôi của Lâm Phi, vội vã hỏi.



- Vị trí trưởng lão thì để cho cô gái bên cạnh tôi đi. Tôi đã từng làm

một lần rồi, đồng thời cũng không dừng lại ở thế giới này lâu lắm. Tôi

tên là Lâm Phi, cô gái đang ngáy ngủ trong phòng kia tên là Nhã Điển Na. So với tôi, cô ta nên ở vị trí trưởng lão Thánh giáo của cô hơn. Trong

tương lai, cô ta cũng sẽ giúp Thánh giáo của cô đi về phía huy hoàng.



Lâm Phi kéo cánh tay lại, nói với Ám Phi Hoa bên cạnh.



Ám Phi Hoa không hiểu câu trả lời của Lâm Phi. Thế nhưng chuyện này

cũng không gây trở ngại cho Ám Phi Hoa nói chuyện với Lâm Phi.



- Cô ta, cô gái tên là Nhã Điển Na này có năng lực và tài hoa đặc biệt

gì? Cô ta có thể trợ giúp Thánh giáo chúng tôi đi về phía huy hoàng sao?



Ám Phi Hoa hỏi Lâm Phi.



- Cái này thì đành nhìn kỳ ngộ trong tương lai của các cô. Tương lai

không thể xác định rõ ràng. Nhưng tôi khẳng định Nhã Điển Na có tiềm lực vô cùng to lớn. Nếu các cô phối hợp được, muốn không huy hoàng cũng khó khăn.



- Trước tiên không nói đến những chuyện này nữa, nói

vấn đề thực tế hiện tại đi. Cô có thể nói cho tôi biết kế hoạch của cô,

làm sao thoát khỏi bệnh viện tâm thần đệ nhất Thiên Long Liên Bang này?



Lâm Phi hỏi Ám Phi Hoa.



- Lấy cống hiến vừa rồi của cậu cho Thánh giáo chúng tôi, tôi có thể

nói cho cậu biết một bí mật của Thánh giáo, cũng coi như là cách chạy

khỏi nơi này. Nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc rời đi.



- Tôi

muốn sửa sang lại kiến thức mà cậu vừa nói cho tôi biết, đại khái cần

một tuần. Chờ tôi tính toán xong rồi, tôi sẽ dẫn các người đi. Cậu chờ

một tuần nữa đi!



Ám Phi Hoa nói với Lâm Phi.