Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 6 : Cuộc Chiến Trong Mơ
Ngày đăng: 01:33 19/04/20
Lúc Lâm Phi mở mắt lần nữa, hắn liền phát hiện mũi đầy mùi thuốc và mùi
rượu cồn. Hắn lại nhìn thấy cái trần nhà màu trắng bệch trên đầu. Cánh
tay hắn đang được truyền nước, trên người còn quấn rất nhiều băng gạc.
Một bác sĩ có khuôn mặt thon dài, mặc áo màu trắng, vóc người thoạt nhìn
rất tuyệt, cũng vô cùng trẻ tuổi, có mái tóc dài màu đỏ liền xuất hiện
trước mặt Lâm Phi. Cô đang đổi lại chai truyền nước cho hắn. Vẻ mặt của
cô thoạt nhìn vô cùng đáng yêu hoạt bát, nhìn hơi giống búp bê.
- Tôi đang ở chỗ nào đây? Chẳng lẽ trước đó đều là do tôi nằm mơ? Tôi
không phải ở ngục giam, mà là đang chữaa trị ở bệnh viện sao?
Lâm Phi nói với nữ bác sĩ tóc dài nhìn giống búp bê. Ít nhất vóc người của cô cũng không tệ lắm.
- Đây là phòng cứu thương trong ngục giam. Anh không nằm mơ đâu, anh vẫn còn ở trong tù đấy.
Nữ bác sĩ nói với Lâm Phi.
- Thì ra trong ngục giam Karl cũng có nữ bác sĩ xinh đẹp như vậy. À, đúng rồi, tôi là Lâm Phi. Cô tên gì thế? Sao cô lại chạy đến tận ngục giam
xa xôi như vậy để làm bác sĩ chứ? Có phải cô đã đắc tội với viện trưởng
bệnh viện của cô không? Hay là do viện trưởng từng có yêu cầu quá đáng
với cô, cô không đồng ý nên mới bị điều đến chỗ này?
Lâm Phi nằm, giơ cánh tay đau nhức lên chào hỏi vị bác sĩ xinh đẹp có khuôn mặt búp bê kia.
Lâm Phi vốn dĩ không thích nói chuyện với nữ sinh thì bây giờ cũng thay
đổi. Dù sao đều là tù chung thân rồi, bị Hệ Thống Chiến Thần biến thái
trong đầu này hại thành như vậy, hắn đương nhiên là muốn tận hưởng lạc
thú trước mắt. Vất vả lắm mới gặp được bác sĩ xinh đẹp, có cơ hội nói
chuyện, nói không chừng còn có thể tạo ra chuyện tình yêu trong ngục
giam. Đương nhiên hắn cũng biết phần lớn là do hắn ảo tưởng mà thôi.
- Tôi là Âu Dương Phương. Tôi chưa phải là bác sĩ chính thức. Tôi đang
học năm thứ năm. Vào năm cuối, những học viên chúng tôi đều phải đến các bệnh viện thực tập. Nơi thực tập là rút thăm, số của tôi không tốt nên
mới rút phải ngục giam Karl.
- Vốn dĩ tôi còn cho rằng bệnh viện
trong ngục giam thì sẽ không có bệnh gì, vô cùng nhàn hạ. Tôi đã rảnh
rỗi gần một tháng rồi. Không ngờ sáng nay lại nghe bác cảnh ngục nói
Đặt quả cầu kim loại nặng năm mươi cân ở bên cạnh giường, bệnh nhân Lâm Phi đã hơi mệt mỏi. Hắn đang chuẩn bị nằm xuống rồi ngủ một giấc trong căn
phòng tối yên tĩnh này.
Hệ Thống Chiến Thần biến thái lại xuất hiện trong đầu.
- Xét thấy biểu hiện chiến đấu buổi sáng hôm nay của ngươi, giờ ta sẽ
phân tích cho ngươi một chút về quá trình chiến đấu của ngươi, dạy cho
ngươi chiến thuật chiến đấu. Ta tin tưởng vừa mới trải qua cuộc quần
chiến vừa rồi, ngươi sẽ càng nhanh chóng hấp thu chỉ đạo chiến đấu của
ta.
Hệ Thống Chiến Thần liền nói trong đầu Lâm Phi.
- Cái gì? Đại ca ơi, ngươi không để cho ta nghỉ ngơi một chút đi à? Ngủ một giấc rồi hãy luyện tập.
Lâm Phi lên tiếng kháng nghị.
- Lần huấn luyện này có thể tiến hành trong giấc mơ của ngươi. Thời gian
trong mơ có điều chỉnh tỷ lệ so với hiện thực, toàn bộ huấn luyện đều
tiến hành theo ý thức của ngươi. Hi vọng thông qua đợt huấn luyện này,
ngươi có thể đề cao kỹ xảo chiến đấu.
Hệ Thống Chiến Thần vừa nói, hai mắt Lâm Phi liền khép lại.
Lúc Lâm Phi mở mắt ra lần nữa thì phát hiện bản thân đang ở một đấu trường
trên một đỉnh núi trống trải. Đấu trường rộng trăm mét vuông này do đá
cẩm thạch tạo thành, hoàng tráng vô cùng. Một người đang mặc võ phục màu trắng có hình dáng giống hệt hắn đứng ở phía đối diện. Nhưng dáng vẻ
người này vô cùng lạnh lùng, hoặc có thể nói là rất cool.
- Bây giờ, thứ ngươi phải làm chính là học kỹ xảo chiến đấu của hắn, cũng là đánh bại hắn.
Âm thanh của Hệ Thống Chiến Thần biến thái lại vang vọng trong đấu trường trống trải kia.
Sau đó, lời nói càng thêm hại người lại xuất hiện:
- Có thể chiến thắng chính mình mới là kẻ mạnh. Khi nào ngươi có thể
chiến thắng chính mình thì ngươi có thể kết thúc đợt huấn luyện này. Nếu không, đợt huấn luyện này sẽ tiếp tục tuần hoàn vô hạn, mãi cho đến khi năng lượng tế bào trong thân thể ngươi hoàn toàn hao hết mới thôi.