Siêu Cấp YY Hệ Thống
Chương 307 : Bói
Ngày đăng: 13:49 19/04/20
Trần Nhật Khang bó tay với cậu nhóc học sinh này. Gật đầu nói: “Thầy sẽ nói chuyện với thầy hiệu trưởng.”
Minh Hạo mỉm cười vui vẻ, cung kính cúi chào một cái “Như vậy em về trước, ngày mai em trở lại. – Chào các bạn.”
Minh Hạo nói xong, hướng đám nhí nhố lây tay chào tạm biệt đi ra ngoài.
Trần Nhật Khang khuôn mặt cứng lại, nhìn bóng lưng nho nhỏ của Minh Hạo, trong lòng thở dài một hơi, nhìn đám học sinh phía dưới nghiêm túc nói: “Bắt đầu học thôi…các em lật lại trang cũ cho thầy”
“Vâng!” Đám học sinh nhỏ đồng thanh đáp.
….
Minh Hạo trở về nhà, nhàm chán nằm trên giường, âm thầm suy nghĩ “Bây giờ nên làm gì? Phải chi có máy tính?”
“A, đúng rồi máy tính.” Minh Hạo suy nghĩ một chút, bật người đứng dậy, phất tay một cái, trong phòng ngủ xuất hiện một cái máy tính bàn cỡ lớn, đầy đủ con chuột, bàn phím, màn hình.
Minh Hạo nhấn nút khởi động, một giây sau màn hình hiện lên icon quen thuộc Windows.
Mặc dù máy tính loại thế kỷ 21 hệ điều hành win, nhưng máy này so với máy tính những năm 2010 ~ 2018 mạnh hơn gấp 10 lần, 1000TB RAM, Core Inter Core i12-1200A, card màn hình loại cực khủng có thể cân tất cả game từ bé đến siêu lớn.
Quan trọng nhất, máy tính này tự động hóa toàn bộ thông tin người dùng, độ bảo mật siêu cao, ít nhất phải đạt đến 100~200 năm sau kỹ thuật mới có thể đánh phá hack vào được, cái thứ hai là có thể tự động tìm và đáp trả lại những người dám tấn công hay cố truy cập đánh cấp thông tin mật của Minh Hạo.
Máy tính này do Minh Hạo dùng năng lực “thông thiên vạn giới” của mình tạo ra, các bộ phận máy tính từ con chip đến ram đều như vậy. Chỉ cần Minh Hạo muốn, lập tức cái máy có trí tuệ riêng biệt, nhưng Minh Hạo không làm vậy, bởi vì hắn thích kiểu máy tính truyền thống, quen thuộc hơn.
Minh Hạo lại biến ra cái ghế có chỗ dựa thoải mái, đặt mông ngồi lên ghế, tay cầm chuột, bàn phím chơi máy tính.
Năm 2010, Facebook trở thành mạng xã hội giao lưu toàn cầu rộng rãi.
Minh Hạo vào trang FB, đăng ký tài khoản với một nick name bình thường có chút mê tín “Thầy Bói Tương Lai”
“Avatar?” Minh Hạo ngẩn ra, lấy đại cái avatar trên google ông thầy đang cầm kính lúp nhìn vào quả cầu. Sau đó điền thông tin “ảo” vào.
Điền xong toàn bộ, màn hình chuyển đổi, hiện ra trang chính trống rỗng, trừ cái avatar không còn gì.
Minh Hạo nhìn màn hình trống không cười khổ, giờ làm gì tiếp đây.
Hắn lúc này ý định mở ra một trò chơi: bói tương lai.
5 phút sau làm xong, trung niên hớp ngụm nước, qua bên kia chát “Ok, đã xong, mời anh bạn kiểm tra.”
Minh Hạo nãy giờ luôn theo dõi, nhìn lượt view, like, bình luận tăng đúng 1k mỉm cười, bấm qua web tanglikeao phần “trả tiền”, Minh Hạo đưa vào 1m, rồi chát “Để bày tỏ thành ý và tín dụng lẫn nhau, tôi trả thêm cho anh 500k, còn lại cứ tính bình thường, 500k kia coi như tôi bo anh.”
Người trung niên ngẩn ra, bo tới 500k Đùa à? Chợttừ điện thoại vang lên âm thanh báo hiệu “tít tít.”
Trung niên giật mình, từ trong túi nhanh chóng móc ra điện thoại, xuất hiện một tin nhắn mới.
“Tài khoản Thần Bí Thầy Bói đã chuyển đến tài khoản 1m thành công.”
Đọc xong tin nhắn, trung niên há hốc mồm, nhéo má chính mình vài cái, tưởng đang nằm mơ.
Trung niên môi run run đọc đi đọc lại dòng tin nhắn, tới giờ hắn thật không dám tin có người chơi khủng như vậy, má ơi, một lần bo hơn 500k a, giàu vãi lụa.
Đầu óc hắn nhanh chóng xoay chuyển, 100k đầy đủ có chút nhiều, một mình hắn không tài nào kham nổi dống đó.
Nhanh chóng bấm hơn chục số khác nhau, nhắn tincho đám anh em hơn 50 người ra đây“Anh em đâu, mau mau đến đây giúp tao, có khách siêu lớn, hơn 500 triệu đó!!! mau đến.”
Trung niên nhắn xong, nhìn qua màn hình, hai tay nhanh chóng gõ chữ “Khách quý, ngài chờ một ngày, một ngày sau lập tức 100k đầy đủ.… Có điều, chỉ là ngài có thể hay không trước tiên send qua một nửa số tiền?”
Trung niên gõ xong, ý định gõ câu tiếp theo, lúc này điện thoại vang lên tiếng kêu “tít tít” quen thuộc.
Trung niên giật mình, lấy điện thoại ra đọc. “Tài khoản Thần Bí Thầy Bói đã chuyển đến tài khoản 500m thành công.”
Trung niên vẻ mặt cứng ngắt, hai tay run run thả điện thoại xuống. Trời ạ, trong một ngày có ngay 500 triệu…
“Hà hà hà hà” Trung niên nội tâm hạnh phúc đến mức cười như tên điên.
Cười đủ 5 phút người trung niên mới lấy lại bình tĩnh, trung niên nội tâm vẫn còn kích động, đến nổi ngón tay run run chầm chạp gõ chữ.
“Cám ơn ngài tín dụng, chúng ta sẽ cố gắng làm nhanh nhất có thể.”
“Ok, tôi có thể chờ. Off trước đây.” Minh Hạo chỉ cần xác định có hay không lừa đảo là được, dù mất 500 triệu cũng chẳng sao, tiền đối với hắn không có vấn đề, quan trọng là thời gian sắp tới, phải cho kịp với sự kiện a.
Chát xong, Minh Hạo lướt web xem tin tức một chút, một hồi cảm giác lười biếng ập tới, tắt máy nằm trên giường nhắm mắt ngủ.